Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ông mặt trời tỏa nắng chói chang, làm không khí thật oi ả. Bỗng nhiên mây đen kéo đến, trời nổi giông làm cho lá rụng la tả, bụi bay mù mịt.
Những đám mây lớn, nặng bao phủ cả bầu trời. Cơn gió lành lạnh thổi qua mang theo vài hạt mưa. Mưa mau dần. lẹt đẹt, xiên xẹo theo gió, hạt mưa rào rào bắn xuống lòng đường trắng xóa. Nước chảy lênh láng, chỉ ít phút đường bây giờ đã toàn là nước. Cành cây nghiêng ngả theo gió, cành to thì sà vào dây điện. Mọi người kéo nhau dạt vào hai bên đường người thì trú lại, người thì mặc áo mưa đi tiếp. Trên vỉa hè mỗi lúc một đông. Mọi người xúm xít vào với nhau để cho người khác trú.
Con đường vẫn có những chiếc xe máy đi qua chắc là họ có bận việc gì thế mới không kịp dừng xe để mặc áo mưa. Mưa mỗi lúc một to, những hạt mưa nhảy nhót trên mái nhà lộp độp, lộp độp. Tia chớp lóe sáng loằng ngoằng trên bầu trời xám xịt. Tiếng sấm rèn vang khiến cho những em bé nép mình vào người mẹ. Trong nhà bỗng tối sầm lại, một cái mùi xa lạ đến khó tả. Con mèo nằm co ro trên giường, thỉnh thoảng meo meo nhìn trời mưa như sợ hãi. Mưa đến đột ngột và tạnh cũng bất ngờ. Mưa đang ào ạt, thưa dần rồi tạnh hẳn.
Sau cơn mưa trời lại sáng. Mặt trời ló ra những tia nắng ấm áp, nhè nhẹ xiên xuống mặt đường. Cỏ cây được tắm gội sạch sẽ. Những chiếc lá sạch bóng, xanh mát như ai vừa chùi. Chim chóc từ đâu bay ra lại hót líu lo. Mọi người ồ ạt xuống lòng đường. Mưa đem lại nước và cái mát dịu cho cây cối, con vật và mọi người để xua đi cái nắng nóng oi ả.
Đúng, cơn mưa đằng đông vừa trông vừa chạy là câu tục ngữ
Câu "cơn mưa đằng đông vừa trông vừa chạy" là câu tục ngữ
Đúng, cơn mưa đằng đông vừa trông vừa chạy là câu tục ngữ
Đúng, cơn mưa đằng đông vừa trông vừa chạy là câu tục ngữ
Để nêu lên một bài học, một kinh nghiệm trong cuộc sống, ông cha ta thường mượn hình ảnh sự vật có liên quan đến con người để thể hiện ý của mình. Mực có màu đen, nếu ta tiếp xúc, sử dụng không khéo léo sẽ dễ dàng bị vấy bẩn. Mực tượng trưng cho những cái xấu xa, những điều không tốt đẹp. Còn đèn là vật phát ra ánh sáng soi tỏ mọi vật xung quanh. Đến gần đèn, ta được soi sáng. Đèn tượng trưng cho những cái tốt đẹp, sáng sủa. Từ hai hình ảnh tương phản nhau “ mực” và “ đèn”, câu tục ngữ nhằm nhắc nhở chúng ta : Nếu giao du với những người xấu ta sẽ bị tiêm nhiễm thói hư tật xấu; ngược lại nếu ta quan hệ với người tốt ta sẽ được ảnh hưởng tốt, sẽ học tập được những đức tính của bạn.
Câu tục ngữ là bài học kinh nghiệm của người xưa được đúc kết từ cuộc sống. Nó thể hiện rất rõ mối quan hệ giữa môi trường xã hội với việc hình thành nhân cách con người.
Ở gia đình, cha mẹ anh chị là tấm gương để cho đứa trẻ bắt chước. Nếu gia đình hòa thuận, cha mẹ là tấm gương sáng về học tập, về đạo đức thì gia đình đó sẽ có những đứa con ngoan. Trong khu xóm cũng vậy, nếu cả tập thể đều biết chấp hành tốt những quy định chung về nếp sống văn minh đô thị , biết giáo dục con cái tốt thì con em trong khu phố đó sẽ có một cuộc sống nền nếp đạo đức tốt. Gần gũi với chúng ta nhất là việc giao du với bạn bè trong trường trong lớp, nếu ta quan hệ được với nhiều bạn tốt, chăm ngoan học giỏi, nói năng lễ độ biết kính trên nhường dưới… thì chúng ta sẽ học tập được những đức tính tốt ấy và trở nên tốt đẹp hơn.
Ngược lại, trong gia đình, nếu cha mẹ chỉ biết lo làm ăn không quan tâm đến con cái, vợ chồng luôn luôn bất hòa thì chắc chắn những đứa trẻ lớn lên trong môi trường đó sẽ nhanh chóng trở thành đứa con hư. Ngoài xã hội, khi tiếp xúc gần gũi với môi trường không tốt đẹp, con người dễ dàng tập nhiễm những thói hư tật xấu và dần dần đánh mất bản chất lương thiện của mình. Cụ thể ở môi trường học tập, quanh ta có biết bao nhiêu bạn xấu thường xuyên trốn học, quậy phá, học yếu làm phiền lòng thầy cô. Nếu ta cứ lân la gắn bó với những bạn ấu ấy thì sớm muộn gì ta cũng bị ảnh hưởng lây. Trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, nhân dân ta có nhiều câu ca dao mang nội dung giáo dục về vấn đề này:
“ Thói thường gần mực thì đen
Anh em bạn hữu phải nên chọn người”
Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng bị lôi kéo bởi môi trường xấu xa. Vẫn có những cánh sen vươn lên từ bùn lầy nước đọng, dù xung quanh hôi hám sen vẫn nở đẹp và tỏa ngát hương thơm. Thực tế vẫn có những người sống trong môi trường không tốt đẹp, không thuận lợi mà vẫn giữ mình không sa ngã. Môi trường càng xấu xa thì phẩm chất của con người càng tuyệt vời đáng khâm phục. Anh Nguyễn Văn Trỗi, người thợ điện ở thành phố Sài Gòn hoa lệ, vẫn không chút mảy may xao động bởi cuộc sống hào nhoáng, những thủ đoạn lọc lừa xảo trá. Anh chọn cho mình con đường Cách mạng, chấp nhận chiến đấu và hi sinh cho lý tưởng mà mình theo đuổi… Tấm gương của anh và biết bao gương sáng khác đã trở thành bài học cho bao thế hệ cháu con học tập.
Ngày nay, trong xu thế cả nước tiến lên con đường công nghiệp hóa hiện đại hóa, vẫn có những con người không giữ vững bản chất tốt đẹp của mình. Giữa cuộc sống tốt đẹp, giữa môi trường thân thiện, họ vẫn biến chất, thoái hóa, sống ăn chơi sa đọa trên những đồng tiền bất chính, những đồng tiền mồ hôi xương máu của nhân dân đóng góp… Những con người đó chính là những “con sâu làm rầu nồi canh”, là thứ ung nhọt của xã hội mà chúng ta có nhiệm vụ phải loại trừ.
Có thể nói, câu tục ngữ trên là một lời khuyên bảo sâu sắc, giúp em có bài học bổ ích, một cách nhìn đúng đắn về mối quan hệ giữa môi trường xã hội với việc hình thành nhân cách của bản thân. Câu tục ngữ giúp em có tinh thần cảnh giác trong việc giao du tiếp xúc với bạn bè, đồng thời xác định cho mình một thế đứng vững vàng trước những tác động tiêu cực của môi trường xung quanh để luôn luôn “ gần mực” mà vẫn không “ đen” và “ gần đèn” để luôn tỏa sáng.
Chúc bn học tốt
Nêu lên một bài học, một kinh nghiệm về cách sống, thái độ sống, khuyên bảo chúng ta nên biết gần gũi với người tốt, xa lánh kẻ xấu, đặc biệt là biết chọn bạn mà chơi
Tham khảo
“Gần mực thì đen” tức là nếu khi tiếp xúc, sử dụng mực mà không khéo, ta có thể bị vấy bẩn bởi mực, dễ bị lem nhem, xấu xí. “Gần đèn thì rạng” tức là nếu gần nơi có ánh sáng thì ta sẽ được soi tỏ bởi lớp ánh sáng ấy, dễ tỏa ra hào quang rực rỡ hơn người khác.
refer
“Gần mực thì đen” tức là nếu khi tiếp xúc, sử dụng mực mà không khéo, ta có thể bị vấy bẩn bởi mực, dễ bị lem nhem, xấu xí. “Gần đèn thì rạng” tức là nếu gần nơi có ánh sáng thì ta sẽ được soi tỏ bởi lớp ánh sáng ấy, dễ tỏa ra hào quang rực rỡ hơn người khác.
Con người sống trong xã hội chịu nhiều yếu tố tác động khác nhau, trong đó môi trường sống ảnh hưởng rất lớn đến quá trình hình thành nhân cách, phát triển con người. Chính vì vậy mà cha ông ta đã có câu tục ngữ rất ý nghĩa để lại thế hệ sau: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”.
Dù sao đi nữa, ta cũng phải tiếp tục đứng lên để sống. Hãy bắt đầu lại ở nơi ta vấp ngã, hãy chống tay và đứng lên ngay tại nơi đó như lời Đức Phật dạy năm nào.
Đôi khi tôi tự hỏi, con người sinh ra mỗi người phải mang một nghiệp duyên? Dường như chúng ta đến cuộc đời này là để trả nghiệp và tạo nghiệp? Càng lớn, tôi càng thấy rõ cuộc sống đau khổ nhiều hơn hạnh phúc. Có những khổ đau được bọc kỹ, khéo léo ngon ngọt như những viên thuốc đắng bọc đường.
Hợp tan, được mất là chuyện thường, dẫu biết là như vậy, nhưng tôi vẫn không thể ngờ nó lại xảy ra với đứa em gái nhỏ của mình. Em tôi xinh đẹp, đảm đang, lại hiền lành và học giỏi. Em cũng khá chững chạc so với lứa tuổi của mình. Bỗng một ngày, em đòi lấy chồng ở tuổi 20, khi vẫn còn cắp sách đến giảng đường.
Em đòi lấy chồng ở tuổi 20, khi vẫn còn cắp sách đến giảng đường.
Người em chọn là cậu bạn thân học cùng cấp ba, nay đã định cư ở nước ngoài, với lời hứa rất đỗi nên thơ là khi lấy nhau rồi, em sẽ có cơ hội du học, trải nghiệm những thú vị ở xứ người. Bạn em và người lớn bên nhà trai cũng hết lời ngon ngọt để mong có được em làm con dâu quý. Mẹ và chị cũng không thể cản được khi em quá háo hức và mong mỏi ngày được thực hiện ước mơ của mình.
Thế là em lấy chồng. Ngày cưới, em rạng rỡ, tươi cười và hạnh phúc lắm. Tôi cũng hạnh phúc lây. Những tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp, mấy tháng sau em trở về nhà mẹ và quyết định ở đây luôn. Gặng hỏi mãi, em mới nói rằng, sau ngày làm cô dâu xinh đẹp, em đã sống như một địa ngục trần gian. Lời hứa định cư ở nước ngoài được nhà chồng khất lần mãi vì đủ lý do. Em vẫn ngoan ngoãn làm dâu và chờ đợi.
Lấy chồng được một tháng, chồng và mẹ chồng về nước. Còn mỗi em ở trong căn nhà sang trọng, rộng lớn cùng với bố chồng. Ngày ngày, em cơm nước phụng dưỡng cha chồng thật ngoan và giỏi. Nhưng rồi em sớm nhận ra, mình “được” đối xử như một osin không lương ở nơi sang trọng đó. Em làm việc quần quật, chăm lo nhà cửa, rồi lại tất tả đi học. Em không được giữ tiền, không được ra ngoài sau giờ học, không được qua lại với bạn bè. Em như con chim xinh đẹp được nuôi trong lồng son thếp vàng.
Ở tuổi hồn nhiên và năng động của mình, trong khi bạn bè tham gia chương trình này sự kiện nọ, em chỉ biết lủi thủi về nhà, dọn dẹp sau những buổi ăn nhậu đàn đúm của bố chồng. Và có những chuyện “vô tình” khó nói mà em phải ngậm đắng nuốt cay vì người say nên không tỉnh táo. Tất cả mọi thứ em đều cắn răng chịu đựng vì thương chồng và vẫn nuôi giấc mộng đoàn tụ một ngày không xa.
Rồi giọt nước cũng tràn ly, khi em vô tình nghe được cuộc nói chuyện của bố mẹ chồng về lý do rước em về làm dâu. Họ tính rằng, phải dụ em ở đấy để phụng dưỡng bố chồng, sau khi chồng em học xong thì sang phụng dưỡng tiếp cho chồng. Em vỡ mộng và sụp đổ thêm một lần nữa vì bị chồng đay nghiến khi em kể cho chồng nghe về cuộc trò chuyện ấy.
Em hoang mang và ngây dại khi những giấc mơ đẹp đẽ vỡ vụn. Em không còn nước mắt để khóc, không còn nụ cười tươi tắn ngày nào, gương mặt em luôn phảng phất một nỗi buồn khôn nguôi và khó tả. Em mặc cảm và tự ti. Em bắt đầu trốn tránh cuộc sống thường nhật và lầm lũi một mình. Tôi nhìn đứa em bé nhỏ ngày nào, đứa em bản lĩnh và yêu đời, nay chợt như ngọn nến phụt tắt và tàn lụi…
sau-con-mua-troi-lai-sang--giadinhvietnam.com 2
Mỗi người có một nghiệp riêng, nhưng sau cơn mưa trời lại sáng.
Thương em, tôi khuyên em hãy mạnh dạn cởi bỏ sợi dây xiềng xích ấy, dù mọi thứ có khó khăn đến dường nào. Tôi dành thời gian bên em, dắt em đi chùa, hướng dẫn em tụng kinh, niệm Phật để em thư thái và tĩnh tâm hơn. Tôi nói với em, dù sao đi nữa cũng phải tiếp tục đứng lên để sống. Hãy bắt đầu lại ở nơi ta vấp ngã, hãy chống tay và đứng lên ngay tại nơi đó như lời Đức Phật dạy năm nào. Hãy tin rằng mỗi người có một nghiệp riêng, nhưng sau cơn mưa trời lại sáng.
Những gì đã trải qua sẽ cho ta kinh nghiệm để khắc ghi. Nếm những viên thuốc ngọt đầy cay đắng để rồi em sẽ biết tỉnh táo hơn mà lựa chọn cho mình những điều tốt đẹp, phải không ?