Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TL
Công danh rồi sẽ trôi đi, chỉ có tấm lòng nhân nghĩa là còn mãi.
Công danh chẳng đáng coi trọng. Tấm lòng nhân nghĩa mới đáng quý, không thể đổi thay.
TK cho mình
HT
Công danh rồi sẽ trôi đi, chỉ có tấm lòng nhân nghĩa là còn mãi.
Công danh chẳng đáng coi trọng. Tấm lòng nhân nghĩa mới đáng quý, không thể đổi thay.
Danh vọng, tiền tài, quyền chức chỉ là nhất thời
Chỉ có tấm lòng nhân nghĩa là còn mãi
@Bảo
#Cafe
TL :
"Công danh trc mắt trôi như nước
Nhân nghĩa trong lòng chẳng đổi phương "
=> Tham vọng, danh vọng, tiền của, quyền lực chỉ là nhất thời
Nhưng tấm lòng nhân ái vẫn còn mãi
_HT_
Công danh trước mắt trôi như nước
Nhân nghĩa trong lòng chẳng đổi phương”.
Nghĩa là: Công danh không phải là cái tồn tại mãi, nó cũng sẽ trôi di như nước, cái mà chẳng đáng được coi trọng. Chỉ có nhân nghĩa là cái tồn tại mãi mãi, cái mới đáng trân trọng, đáng quý nhất ở đời.
Học tốt nha
Qua hai câu thơ trên đã thể hiện quan điểm, cách nhìn của Lãn Ông về danh lợi và nhân nghĩa. Công danh chỉ là những cái phù phiếm, sẽ trôi đi như dòng nước, chỉ có tấm lòng nhân đức cao cả mới đáng quý, đáng trân trọng ở đời.
Qua đoạn thơ trên, những hình ảnh đẹp như là:
– Hình ảnh (măng tre) nhọn như chông gợi cho ta thấy sự kiêu hãnh, hiên ngang, bất khuất của loài tre (hay cũng chính là của dân tộc Việt Nam!).
– Hình ảnh (cây tre) lưng trần phơi nắng phơi sương có ý nói lên sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống…
– Hình ảnh có manh áo cộc tre nhường cho con gợi cho ta nghĩ đến sự che chở, hi sinh tất cả mà người mẹ dành cho con; thể hiện lòng nhân ái và tình mẫu tử thật cảm động.
Ai cũng biết cây tre là một biểu tượng cho đất nước Việt Nam chúng ta, nên qua hai câu thơ trên, tác giả vừa tả cây tre mà lại vừa tả được người dân Việt Nam. Chúng ta kiên cường bất khuất, dù có thế nào cũng không làm nhụt được ý chí. Dù không có sức nhưng vẫn chống chọi lại bao nhiêu khó khăn dể bảo vệ tổ quốc.
" Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con"
Hai câu thơ trên, tác giả muốn miêu tả người cha, người mẹ Việt Nam. Họ lưng trần phơi nắng lo từng miếng cơm, manh áo cho con của mình. Có gì, họ cũng nhường cho con của mình.
Từ đó, qua bốn câu thơ trên, tác giả đã cho chúng ta cảm giác xúc động, nghẹn ngào qua từng câu mà ông viết. Câu thơ giúp chúng ta hiểu thêm về đất nước Việt Nam, cây tre Việt Nam.
Bạn tham khảo nhé !
Bằng biện pháp nhân hóa, nhà thơ Nguyễn Duy đã thể hiện được phẩm chất cao đẹp của cây tre VN.Thông qua đó, tác giả muốn thẻ hiện phẩm chất cao quý của con người VN.Sự kiêu hãnh hiên ngang,ngay thẳng,kien cường, bất khuất,trước mọi nguy nan của loài tre được miêu tả qua hình anh:
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn nhu chông lạ thường
Nòi tre từ khi nhô lên khỏi mặt đất đã mọc thẳng tắp,hướng lên trời như chông nhọn hoắt.con người VN cũng vậy, trong mọi hoàn cảnh đều hiên ngang,bất khuất,ngẩng cao đầu.
Cao đẹp và tự hào hơn đó là sự dãi dầu,chịu đựng mọi khó khăn gian khổ trong cuộc sống, biết yêu thương nhường nhịn,che chở đùm bọc cho con của cây tre:
Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con.
Loài tre khi còn là búp măng thì có một lớp vỏ bên ngoài,nhưng khi trưởng thành lớp vỏ ấy biến mất,lộ ra thân tre nhẵn bóng,chắc khỏe.Hình ảnh đời thường đó khien tác giả có liên tưởng thu vị đến sự dãi dầu,chịu đựng mưa nắng,yêu thương, che chở cho con của loài tre trưởng thành.
Qua đó, tác giả muốn bộc lộ phẩm chất cao quý, truyền thống đáng tự hào của con người VN.Đó là truyền thống yêu nước,thương nòi của con người VN
Từ "Gia đình" có thể thay thế cho câu đầu tiên vì gia đình em có 4 ng đồng nghĩa với nhà em có 4 người
Không thay được cho "nhà cô hoa rất đẹp" chỉ ngôi nhà của cô còn nếu thay thì trở thành " gia đình cô hoa rất đẹp" thì nói về các thành vien trong gia đình cô
Qua hai câu thơ trên đã thể hiện quan điểm, cách nhìn của Lãn Ông về danh lợi và nhân nghĩa. Công danh chỉ là những cái phù phiếm, sẽ trôi đi như dòng nước, chỉ có tấm lòng nhân đức cao cả mới đáng quý, đáng trân trọng ở đời.
HT