Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Vì hải lưu họ đi có tên Nhật Bản là Cư-rô-xi-ô (Kuroshio), nghĩa của từ kuroshio là đen, và nó là hình ảnh của màu lam sẫm của nước biển ở đó.
- Nét Len đã tranh luận khá gay gắt với giáo sư A-rô-nắc vì anh ta có ý định chiếm đoạt tàu Nau-ti-lơtx hoặc cả ba người bỏ trốn khỏi con tàu. Nhưng khi thế giới bí ẩn, diệu kì dưới đáy đại dương được mở ra trước mắt anh ta, anh ta đã từ bỏ hai ý định trên.
- Có thể có hai ý kiến được đưa ra về cách giải quyết mâu thuẫn giữa hai nhân vật này của tác giả:
+ Đồng ý với cách giải quyết của tác giả vì với cách giải quyết này, Nét Len đã có cơ hội chiêm ngưỡng vẻ đẹp dưới đáy biển. Nếu bỏ trốn khỏi con tàu, anh sẽ không thấy và không thể trải nghiệm hành trình khám phá hai vạn dặm dưới biển.
+ Không đồng tình với cách giải quyết của tác giả vì với cách giải quyết này, mâu thuẫn trong Nét Len không được giải quyết, chỉ tạm lắng xuống khi Nét Len bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp của đại dương bí ẩn. Trên thực tế, vào cuối cuộc hành trình, Nét Len, giáo sư A-rô-nắc, Công-xây đã bỏ trốn khỏi tàu Nau-ti-lơtx
- Vấn đề tranh luận: Nét-len chỉ muốn bàn về kế hoạch muốn bỏ trốn của mình còn giáo sư A-rô-nắc lại mong muốn khám phá đại dương bí ẩn.
- Em đồng ý với cách giải quyết mâu thuẫn giữa hai nhân vật này của tác giả vì trước khunh cảnh hùng vĩ kia, các nhân vật đã bộc lộ được sự thích thú của mình mà quên đi cuộc mâu thuẫn trước đó.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng
Một người – đâu phải nhân gian
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
Núi cao bởi có đất bồi
Núi chê đắt thấp núi ngồi ở đâu?
Muôn dòng sông đổ biển sâu
Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?
Tre già yêu lấy măng non
Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày
Mai sau con lớn hơn thày
Các con ôm cả hai tay đất tròn.
Đọc bài thơ, ta thấy không quá khó để thuộc nằm lòng bởi được viết bằng thể thơ lục bát, gieo vần điệu dễ nhớ, cộng với ngôn từ giản dị vốn là cái chất rất đặc trưng của Tố Hữu. Không chỉ thế, cách tác giả so sánh đối lập và ví von cũng tạo nên cái riêng của những vần thơ và làm cho chúng trở nên đắt giá: “núi” và “đất”, “cao” và “thấp”, “già” và “non”, “biển” và “sông”… Sự so sánh đó khiến những điều nhỏ nhoi trở nên vĩ đại và đồng thời, khiến những thứ tưởng như vĩ đại sẽ chẳng còn ý nghĩa nếu thiếu những điều nhỏ nhoi.
Một lần nữa, ta lại thấy sự khẳng định triết lý một người vì mọi người, mọi người vì một người mà tác giả đưa ra ở khổ đầu tiên được thể hiện trong hai khổ liền sau đó. Từ cách dùng câu khẳng định, phủ định ở bốn câu trong khổ thứ hai lẫn những câu hỏi tu từ trong khổ thứ ba đều làm toát lên ý tứ mà tác giả đã viết trong khổ đầu tiên: mỗi thực thể sống đều phải gắn với đồng loại, với môi trường mà nó đang sống, đang tồn tại mà nếu tách ra, thì sẽ không có sự tồn tại đó.
Không dài và ấn tượng như Việt Bắc, nhưng Tiếng ru đơn giản hơn là một lời nhắn ngắn gọn nhưng da diết để nhắc nhở em thơ hãy biết yêu thương anh em, bầu bạn và rộng hơn là Trái đất nơi mình đang sống. Tâm hồn thơ trẻ, suy cho cùng, rất thích hợp để tiếp thu những điều không phức tạp và đầy ý nghĩa nhân văn như vậy.
+tác giả dùng điệp từ,điệp cấu trúc trong bài thơ.Từ "một" nhằm nhấn mạnh số lượng ít ỏi,không đáng kể
=>nếu chỉ có một mình thì sẽ không làm nên kì tích,cũng giống như một ngôi sao ko thể thắp sáng cả trời đêm,một thân lúa chín giữa cánh đồng xanh cũng vậy.
+tác giả dùng câu hỏi tu từ "Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?" và "Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?"
=>đây là một điều hiển nhiên mà ai cũng biết bởi núi đc bồi cao từ đất,nếu không có đất sẽ ko có núi,biển đc hàng ngàn con sông đổ về,nếu không có sông,biển sẽ cạn kiệt nược,sinh vật trong biển ko tồn tại đc,....
+ mỗi thực thể sống đều phải gắn với đồng loại, với môi trường mà nó đang sống, đang tồn tại mà nếu tách ra, thì sẽ không có sự tồn tại đó.
Bạn tham khảo ạ (Nếu sai đề báo mình ạ):
Cuộc sống là một hành trình đầy thú vị. Ngày hôm nay bạn đang ở trên đỉnh cao của sự thành công nhưng cũng có thể ngày mai bạn rơi xuống vực thẳm của sự thất bại. Cuộc sống luôn có sự hòa trộn của những gam màu tươi sáng và những gam màu đen tối. Vậy nếu một ngày cuộc sống của bạn trở nên u ám, bế tắc thì bạn sẽ làm gì? Có ý kiến cho rằng: "Nếu một ngày cuộc sống của bạn bị nhuốm màu đen, hãy cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh".
Ý kiến trên đã đưa ra một phương châm sống, thái độ sống đúng đắn, tích cực. Nếu màu xanh, màu hồng tượng trưng cho sự tươi sáng, hi vọng thì màu đen lại là màu sắc tượng trưng cho sự đen tối, u ám. "Cuộc sống bị nhuốm màu đen" là cuộc sống gặp nhiều chông gai, khó khăn thậm chí đó còn là sự đau khổ, bất hạnh. Nó khiến con người tuyệt vọng, mất niềm tin vào những gì tốt đẹp. "Những vì sao lấp lánh" tượng trưng cho ánh sáng của sự lạc quan, niềm hi vọng. "Cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh" là hành động xuất phát từ sự chủ động, lạc quan của mỗi cá nhân trong việc tìm ra hướng giải quyết cho những khó khăn mà mình đang đối mặt. Đó cũng là hành động thể hiện bản lĩnh của mỗi chúng ta. Câu nói: "Nếu một ngày cuộc sống của bạn bị nhuốm màu đen, hãy cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh" đã đề cao sự chủ động, tinh thần lạc quan, tích cực của mỗi con người trong cuộc sống. Dù cho hoàn cảnh bạn gặp phải có khó khăn, khổ cực đến nhường nào thì chúng ta nên tự mình thay đổi, làm chủ hoàn cảnh để có cuộc sống tốt đẹp, viên mãn hơn.
Cuộc sống giống như một bức tranh đủ các màu sắc. Đó là một hành trình dài ẩn chứa đầy khó khăn, thử thách và chúng có thể xảy đến với chúng ta một cách rất bất ngờ khiến chúng ta không thể né tránh. Liệu có bao nhiêu người đảm bảo được rằng cuộc sống của mình chỉ trải đầy hoa hồng? Liệu có những ai chắc chắn được rằng bản thân sẽ không gặp phải chông gai, trắc trở và cả những đau khổ, bất hạnh? Ngày hôm nay, công ty bạn đang rất phát triển nhưng có thể ngay ngày mai công ty rơi vào tình trạng phá sản. Ngày hôm nay bạn vẫn khỏe mạnh nhưng biết đâu ngày mai có những tai nạn bất ngờ ập đến. Cuộc sống không phải lúc nào cũng là gam màu hồng tươi sáng hay gam màu xanh hi vọng. Cuộc sống còn có những chuỗi ngày màu đen u tối. Vì không thể biết trước điều gì xảy đến với mình nên trong bất cứ hoàn cảnh nào con người cũng không được phó mặc, cam chịu số phận mà phải luôn đấu tranh để chiến thắng hoàn cảnh. Nếu không cố gắng để thoát ra những tai ương mà cuộc sống đem lại thì chúng ta sẽ bị chính những tai ương, khổ đau đó vùi dập. Chính trong gian nan, nghịch cảnh con người mới khám phá ra được sức mạnh của mình. Ai đó đã từng nói rằng giông bão sẽ chỉ làm cho cây bám sâu rễ vào trong lòng đất. Nếu không rơi vào hoàn cảnh khó khăn thì có lẽ chúng ta sẽ không khám phá ra được giới hạn của bản thân.
Sự lạc quan cùng tâm thế chủ động sẽ giúp con người vượt qua được những chông gai, thử thách. Bởi lẽ, mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống và không ai có thể sống thay cho cuộc sống của ai nên nếu cuộc sống của bản thân có bị nhuốm gam màu u ám thì chúng ta hãy tự cầm bút và vẽ lên những vì sao lấp lánh. Thay vì chờ đợi sự giúp đỡ của người khác, chúng ta cần tin vào năng lực của bản thân và cố gắng hết mình để thay đổi hoàn cảnh. Một tâm thế chủ động cùng bản lĩnh kiên cường sẽ giúp chúng ta nhanh chóng thay đổi được thực tại đen tối. Những vì sao lấp lánh là những suy nghĩ và hành động tích cực nhằm hướng đến một tương lai tươi sáng. Nếu cứ giữ cho mình tâm thế bị động, ỷ lại, không dám đối diện với trở ngại thì con người mãi mãi chỉ là những kẻ thất bại, không có ý chí, bản lĩnh. Mỗi chúng ta chỉ được sống một lần nên hãy nắm quyền chủ động trong chính cuộc sống của mình. Chắc hẳn các bạn đều biết đến Nick Vujicic - một người đàn ông khuyết tật cả tay và chân đến từ Australia. Tuổi thơ của anh đã phải chịu sự chế giễu của mọi người xung quanh, anh từng bị trầm cảm và có ý định tự tử nhưng bằng ý chí, niềm tin và nghị lực phi thường anh đã tự vẽ lên cho mình những vì sao lấp lánh. Anh trở thành cử nhân kép ngành Kế toán và Lập trình kế hoạch tài chính của Đại học Griffith và trở thành diễn giả diễn truyền động lực sống cho tất cả mọi người trên thế giới đặc biệt là những người khuyết tật. Cuốn sách "Cuộc sống không giới hạn" của Nick Vujicic đã chiếm được cảm tình của đông đảo bạn đọc và những chia sẻ của anh trong những trang sách đã trở thành động lực lan tỏa những suy nghĩ, hành động tích cực đến rất nhiều người trên thế giới. Một minh chứng điển hình mà chúng ta có thể nhắc đến đó là Bác Hồ. Để mang lại cho nhân dân cuộc sống no ấm, Bác đã ra đi tìm đường cứu nước. Trong sự nghiệp cách mạng của mình Bác luôn giữ vững nguyên tắc "Tự lực cánh sinh", không ỷ lại vào sự giúp đỡ của các nước xã hội chủ nghĩa nên chúng ta mới có được cuộc sống độc lập, tự do như ngày nay. Thử hỏi, nếu Bác không tự vẽ cho mình những vì sao, không có niềm tin vào bản thân , không có sự nỗ lực, cố gắng trong suốt ba mươi năm bôn ba khắp các nước trên thế giới thì liệu rằng chúng ta có được cuộc sống hòa bình như ngày nay?
Mike Dita từng nói rằng: "Bạn không bao giờ là kẻ thua cuộc cho đến khi bạn bỏ cuộc". Cho dù hoàn cảnh bạn gặp phải có khó khăn đến nhường nào nhưng chỉ cần cố gắng hết mình thì bạn sẽ không phải hối hận hay tiếc nuối. Chỉ khi bạn ngừng cố gắng bạn mới là kẻ thua cuộc. Dù kết quả đạt được có như bạn mong muốn hay không thì mọi nỗ lực của bạn cũng đều được ghi nhận. Niềm tin vào bản thân sẽ giúp chúng ta vượt qua được những trở ngại. Không nên trông chờ, dựa dẫm vào người khác bởi càng ỷ lại thì chúng ta càng thất bại. Bầu trời đêm có lấp lánh những vì sao hay không phụ thuộc vào chính bản thân mỗi chúng ta. Bên cạnh những người luôn nỗ lực phấn đấu để thay đổi hoàn cảnh thì lại có những con người cam chịu hoàn cảnh, phó mặc cho số phận. Họ nhụt chí mỗi khi gặp khó khăn, nản lòng mỗi khi gặp thử thách. Có lẽ vì không thể tự mình vẽ những vì sao nên họ luôn chìm trong thất bại, chán chường, không tìm ra hướng giải quyết cho những chông gai mình gặp phải.
Để không bị hoàn cảnh nhấn chìm, chúng ta phải sống phải có ý chí, nghị lực, không được né tránh, gục ngã, cam chịu trước hoàn cảnh. Cần giữ cho mình tinh thần lạc quan và luôn nhìn nhận vấn đề theo chiều hướng tích cực để tìm ra cách giải quyết tối ưu nhất. Đời sẽ thay đổi khi chúng ta thay đổi. Nếu bạn không thể thay đổi được những gì đã xảy đến với mình nhưng bạn hoàn toàn có thể thay đổi được thái độ của mình. Đồng thời mỗi chúng ta hãy trang bị cho mình những kĩ năng cần thiết để vượt qua mọi khó khăn, trở ngại.
Ý kiến trên là bài học quý giá đối với chúng ta. Cuộc sống của chúng ta trở nên tăm tối hay tươi đẹp phụ thuộc vào bản thân mỗi con người. Hãy cầm bút và tự tô điểm cho cuộc đời mình những vì sao để có một cuộc sống ý nghĩa. "Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí" (N. Ostrovski).
“Cuộc sống bị nhuốm màu đen”: cuộc sống tối tăm, u ám, gặp nhiều sóng gió, trắc trở, khổ đau, bất hạnh, không hy vọng.“Cầm bút và vẽ ": tinh thần chủ động, tự lực cánh sinh, không dựa dẫm hay lệ thuộc từ khách quan.Cầm bút vẽ cho nó "những ngôi sao lấp lánh": cuộc sống tươi mới, muôn màu muôn vẻ, không còn tẻ nhạt, u ám, biến "Cuộc sống bị nhuốm màu đen" trở nên hạnh phúc, tràn ngập niềm vui, thành công. Cuộc sống khó khăn, đen tối đến đâu, mỗi con người cần chủ động với tinh thần lạc quan để làm chủ bản thân, làm chủ cuộc sống chính mình và khiến nó trở nên đẹp đẽ và ý nghĩa hơn.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng, thuận buồm xuôi gió mà đôi khi cũng cần có cái gọi là khó khăn, thử thách, "cuộc sống bị nhuốm màu đen" con người dễ dàng cảm thấy chán nản,đau khổ, tuyệt vọng .Gian khổ là thế, chông gai là thế nhưng con người không được bi quan, chán nản, đầu hàng số phận. Bởi chính những cái gai sắc nhọn ấy sẽ tô điểm chính bản thân bạn, mài giũa con người bạn. Qua khó khăn, thử thách, chính ta sẽ biết được điểm mạnh, điểm yếu của bản thân để từ dó học cách khắc phục điểm yếu , phát huy điểm mạnh, chuẩn bị cho một cuộc hành trình âm thầm và gian khổ, đích đến của thành công. Con người cần tin tưởng vào bản thân, chủ động trong mọi việc ....=> yếu tố quan trọng giúp đi tới thành công, cuộc sống tốt đẹp.Nếu không dám đương đầu và vượt qua những thất bại, khổ đau thì con người sẽ bị nhấn chìm, gục ngã, mãi sống trong bất hạnh và sự tăm tối.
Trong cuộc sống, không phải ai cũng biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã, có nhiều người ngồi mãi trên vết xước, cũng có người giơ tay chờ đón một ai đó cầm lấy và đỡ mình dậy.... thiếu ý chí, nghị lực, không chủ động, tự hủy cuộc đời mình....
2 câu đầu sử dụng điệp ngữ, đảo ngữ
→ Không gian rộng lớn mênh mong, sung sướng cho người ngắm cảnh
2 câu cuối sử dụng so sánh
→ Ca ngợi khắc họa vẻ đẹp người con gái phơi trong sân, mơi mởi như chẻ lúa
Tác giả đặt tên chương là Dòng “Sông Đen” vì:
Trong cuộc hành trình, tàu Nau-ti-lux chạy theo một hải lưu, có cái tên Nhật Bản là Cư-rô-xi-ô (Kuroshio), nghĩa là “Sông Đen”. Đây chính là dòng hải lưu nóng, chảy ven bờ đông quần đảo Nhật Bản sang phía bờ biển miền tây lục địa Bắc Mỹ.