K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

"Drama" ở thủ đô nước Pháp: "Thánh ăn vạ" Neymar kéo bè kết phái với sao trẻ hay nhất World Cup 2018, cô lập đàn anh người Uruguay
HOÀNG ANH, THEO TRÍ THỨC TRẺ 15:14 10/10/2018
Chia sẻ Thích
Neymar và Mbappe chỉ nhăm nhăm chuyền cho nhau, mặc kệ tiền bối Edinson Cavani cô đơn, lạc lõng trên sân.

Vietsub màn đối đáp cực hài của ông trùm UFC khi bị "độc cô cầu bại" Khabib dọa đập nát xế hộp
Cuộc sống vương giả của "độc cô cầu bại" Mayweather: Đi vòng quanh thế giới bằng máy bay riêng, không có gì ngoài súng và tiền
Trước khi bị kẹp hàm suýt chết, "Gã điên" McGregor đã được trọng tài dung túng như thế nào?
Drama ở thủ đô nước Pháp: Thánh ăn vạ Neymar kéo bè kết phái với sao trẻ hay nhất World Cup 2018, cô lập đàn anh người Uruguay - Ảnh 1.
Sự tương tác của tam tấu Neymar - Mbappe - Cavani.
Sự tương tác giữa Neymar – Mbappe đang tốt hơn nhiều so với Cavani. Thống kê cho thấy 25% số đường chuyền của Neymar hướng tới Mbappe và ở chiều ngược lại, Mbappe cũng dành 31% đường chuyền cho Neymar.

Dường như Edinson Cavani đang bị hai người đồng đội nêu trên cô lập. Thống kê cho biết chỉ 0,5% số đường chuyền của Neymar và 5% của Mbappe hướng tới vị trí của Cavani. Quá thấp.

Thậm chí ở trận đấu giữa Paris Saint-Germain và Lyon cuối tuần qua, Cavani trong 40 phút có mặt trên sân không được Neymar lẫn Mbappe chuyền cho lấy một lần nào. Chân sút người Uruguay sau đó bị HLV Thomas Tuchel thay ra trước hiệp 1, vì hậu vệ Presnel Kimpembe dính thẻ đỏ.

Theo báo L’Equipe (Pháp), Cavani đang bị cô lập và cảm thấy cô đơn ở sân Công viên các Hoàng tử. Anh rụt rè hơn, không thích ăn mừng bàn thắng của mình một cách cuồng nhiệt như từng làm.

Edinson Cavani là tiền đạo chủ lực của đại gia thủ đô nước Pháp từ năm 2013 và được xem là ngôi sao số một của đội bóng này từ năm 2016, sau khi Ibrahimovic ra đi. Nhưng vị thế của trung phong người Uruguay bị đe dọa nghiêm trọng bởi sự hiện diện của Neymar, cầu thủ đắt giá nhất hành tinh.

Cách đây hơn 1 năm, giữa Neymar và Cavani nổ ra vụ xích mích khiến cả thế giới bóng đá xôn xao. Phút 79 trận đấu giữa PSG và Lyon hôm 17/9/2017, PSG được hưởng phạt đền. Cavani lập tức lấy bóng để chuẩn bị thực hiện quả đá.


0:00


Neymar tranh đá phạt đền với Cavani
Trong lúc chân sút người Uruguay loay hoay tìm vị trí đặt bóng, Neymar tiến đến đứng trước mặt người đồng đội, tỏ ý muốn đá quả này. Nhưng Cavani nói gì đó khiến Neymar lộ rõ vẻ bực mình và quay mặt bước đi.

Trước tình huống này ít phút, PSG được hưởng quả phạt ở cự ly chừng 20 mét. Hậu vệ Dani Alves, đồng hương và là bạn thân của Neymar, tiến đến ôm bóng đầu tiên. Dù Cavani cố gắng xin bóng để thực hiện cú đá, hậu vệ người Brazil nhất quyết không đưa. Thay vào đó, Alves tuồn bóng cho Neymar.

Hai tình huống trên đã khiến nội bộ PSG rối ren trong thời gian dài. Neymar lập "băng nhóm Brazil", gây náo loạn ở sân Công viên các Hoàng tử. Hàng loạt tin đồn như Cavani đòi đánh Neymar, Neymar đòi bán Cavani, ban lãnh đạo chi 1 triệu euro để làm Cavani vừa lòng... xuất hiện tràn ngập mặt báo. Sau cùng, Cavani phải nhượng bộ, nhường quyền đá phạt đền cho hậu bối.


0:00


Dani Alves giấu bóng, lén tuồn cho Neymar

0
H là con gái út trong gia đình giàu có. H được cha mẹ chiều chuộng cho ăn học và cung cấp đầy đủ những gì theo yêu cầu của cô. H đua đòi ăn chơi và bị bạn bè rủ rê hít hê rô in. Lần đầu chỉ để thử cho biết, rồi H nghiện nặng lúc nào không hay. Mặc dù hiểu rõ sự nguy hiểm của ma túy, nhưng H vẫn chơi vì muốn tỏ sành điệu và nghĩ mình sẽ có thể dừng lại khi cần thiết. H...
Đọc tiếp

H là con gái út trong gia đình giàu có. H được cha mẹ chiều chuộng cho ăn học và cung cấp đầy đủ những gì theo yêu cầu của cô. H đua đòi ăn chơi và bị bạn bè rủ rê hít hê rô in. Lần đầu chỉ để thử cho biết, rồi H nghiện nặng lúc nào không hay. Mặc dù hiểu rõ sự nguy hiểm của ma túy, nhưng H vẫn chơi vì muốn tỏ sành điệu và nghĩ mình sẽ có thể dừng lại khi cần thiết. H thường xuyên chích hê rô in chung với bạn bè và cho rằng chích chung như thế mới bày tỏ được sự chân tình cùng bạn nghiện, mới chứng tỏ bản lĩnh của mình. H đã chết khi vừa bước sang tuổi 20, cô bị AIDS…

Vì sao H rơi vào cạm bẫy của ma túy?

Theo em, H đã có những suy nghĩ và hành động sai lầm như thế nào?

Học sinh phải làm gì để giữ mình không sa vào các tệ nạn xã hội?

2
28 tháng 2 2021

Vì sao H rơi vào cạm bẫy của ma túy?

+ Vì H được bố mẹ chuoieefuc huộng theo mọi thứ H cần

+ H ăn chơi đua đòi, hít heroin cùng bạn bè

+ H muốn tỏ ra sành điệu dù biết ma túy có hại, luôn chủ quan

 

8 tháng 11 2021

mk trả lời tiếp ý của bn kia nha <3:

Hs cần phải:

- có những kiến thức cần biết, tìm hiểu quy định pháp luật để phòng chống tệ nạn xã hội.

- chủ động phòng chống cho mk, cho gia đình và cho xã hội.

- tuyên truyền

-- Phía kiện tụng, thân chủ của anh thật sự tin rằng thân chủ của tôi "ăn cắp bản quyền"? -- Phải... Là vậy. -- Lý Đại Thống phập phồng mở miệng. -- Nhân viên công ty Chu thị cùng nhà đầu tư quảng cáo đã xác nhận rằng sản phẩm này là dự án mà Chu thị dồn tâm huyết nhất. Có sự chuẩn bị lâu dài, có khả năng bị rò rỉ mẫu thiết kế nên mới xảy ra "sự giống...
Đọc tiếp

























-- Phía kiện tụng, thân chủ của anh thật sự tin rằng thân chủ của tôi "ăn cắp bản quyền"?

-- Phải... Là vậy. -- Lý Đại Thống phập phồng mở miệng. -- Nhân viên công ty Chu thị cùng nhà đầu tư quảng cáo đã xác nhận rằng sản phẩm này là dự án mà Chu thị dồn tâm huyết nhất. Có sự chuẩn bị lâu dài, có khả năng bị rò rỉ mẫu thiết kế nên mới xảy ra "sự giống nhau đáng ngờ" này.

Ngũ Tần gật đầu, anh nở một nụ cười xán lạn đủ để làm xốn xang bao cô gái. Anh cất tiếng, tay dâng cho Thẩm phán một tập giấy. Chu Quân Da liếng thoắng nhìn nụ cười chế giễu của Chu Tử Đằng, bỗng có dự cảm chẳng lành.

-- Hai sản phẩm thời trang mới đây của Chu thị và Glycine đều có chung phong cách cổ điển là kiểu vintage những năm 80. Của công ty Chu thị là đơn thuần thiết kế váy áo vintage, nhưng của Glycine, nó còn mang hơi hướng Retro hoài cổ, kểt hợp giữa cái chất vintage cũ và cách tân cái mới.

Dừng một chút, anh nói tiếp, mọi người ai nấy cũng nín thở theo từng lời nói của anh. Vị Thẩm phán mở xem tập giấy mà Ngũ Tần đưa, vẻ sửng sốt mờ nhạt hiện lên trên khuôn mặt ông khiến Chu Quân Dạ bồn chồn.

-- Tuy nhiên, điều đó không phải là trọng điểm. -- Ngũ Tần cười nhẹ nhìn bên mang tiếng "kiện tụng" mà vẻ bất an lại hơn phía "bị cáo". -- Theo lời khai của nhân viên Glycine, bộ sưu tập này, đúng như phong cách nó thể hiện, có tên gọi là "Hoài cổ". Thực chất sản phẩm thời trang mà quý vị thấy của công ty Glycine bây giờ, là sự cách tân, 'inspired' từ hình dáng đồ vintage, của mẫu sưu tập mà công ty Glycine thuở trước ra mắt vào đúng năm 1985.

Vừa dứt lời, cả sảnh tòa bỗng rộ lên, vẻ hoang mang điểm trên khuôn mặt mỗi người. Chu Quân Dạ mặt mày không còn vẻ ngạo nghễ ban nãy, hắn chết trân giương mắt nhìn vị Thẩm phán đang xem xét giữa mẫu thiết kế của công ty Glycine mới đây và tập giấy mà Ngũ Tần đưa, vẻ đồng tình không che giấu hiện lên trong mắt ông ta.-- Thưa quí tòa, danh tiếng công ty Glycine không phải thành lập mới đây mà đã có từ lâu đời. Tuy nhiên, mặt hàng trước kia mà công ty Glycine kinh doanh chủ yếu là nước hoa. Mặc dù vậy, để đánh bóng nhãn hiệu của mình, công ty Glycine đời trước đó vẫn thường hay thiết kế những bộ trang phục. Là trang phục cho những người mẫu thực hiện các pô ảnh quảng cáo nước hoa. Công ty Glycine có một thời gian khó khăn phải phá sản, sau này được thân chủ tôi khôi phục lại. Nhà thiết kế Wisteria đã chọn một bộ sưu tập được công bố ở khoảng thời gian khá lâu trước đây, thời điểm năm 1985, và thiết kế lại như một hoài niệm. Kiểu dáng vintage từng là mốt, phong cách retro nổi nhất hiện nay, nếu so sánh giữa mẫu thiết kế giữa năm 1985 và năm này, sẽ thấy đây là một sự nâng cấp cho hợp mốt bây giờ.

Lời Ngũ Tần nói khiến mọi chuyện dần được sáng tỏ, Chu Quân Dạ lòng thì rối bời. Giờ hắn đã hiểu ý cười chế nhạo của Chu Tử Đằng. Cô ta gài bẫy hắn! Bức tường lửa đó quả là khó để đột nhập, nhưng với thủ thuật hack điêu luyện như hắn thì cũng chỉ tốn vài ngày, hắn còn dương dương tự đắc vì đã lấy trót lọt bản thiết kế của Chu Tử Đằng. Thì ra, cô ta chính là để cho hắn lấy.

-- Công ty Glycine chính là dựa trên sản phẩm cũ của mình mà đổi mới. -- Ngũ Tần đầy bình thản cất lời. -- Quay trở lại vấn đề chính, cứ cho là công ty Glycine ăn cắp bản quyền của công ty Chu thị, vậy chẳng phải công ty Chu thị đã ăn cắp bản quyền của công ty Glycine 1985 ư? Hơn nữa, sản phẩm này rõ rành rành là chính công ty Glycine lấy cảm hứng từ công ty Glycine, vậy sao lại có chuyện "ăn cắp bản quyền"?

Lời Ngũ Tần vừa dứt đã thành công gây dao động tất cả mọi người. Người ở phía hàng ghế bên Chu Quân Dạ thì mang vẻ mặt hoảng loạn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Còn người bên hàng ghế Chu Tử Đằng vẻ ngạc nhiên thể hiện rõ trên gương mặt nhưng lại nhanh chóng thay bằng vẻ tán dương. Giám đốc của họ thật cao tay, cô chưa từng đề cập đến chuyện mượn ý tưởng Glycine năm 1985, họ chỉ đơn giản thực hiện bộ sưu tập này thôi. Càng nghĩ lại càng thấy sáng tỏ. Giám đốc Chu có công khai đặt mua một thiết bị bảo mật tiên tiến nhất hiện nay, ấy thế mà bộ sưu tập vẫn bị Chu thị đánh cắp khiến nhân viên ai nấy cũng hoài nghi về uy tín hãng bảo mật. Hóa ra giám đốc không dùng mã bảo mật đó cho bộ sưu tập mới đây, mà dùng cho bộ sưu tập 1985.

Thảo nào khi tra cứu họ chẳng thấy thông tin gì về mẫu thiết kế vintage năm 1985, cứ đinh ninh rằng đây là thiết kế retro kiểu mới. Mà mẫu thiết kế đó chỉ có những người sành xem thời trang của công ty Glycine thuở đó, từ 1985 đến nay, họ cũng đã khá già, chỉ có họ mới nhớ được sự kiện năm đó để mà làm chứng thôi chứ giới trẻ hiện nay hơi đâu đi lục lại!? Hóa ra, Chu thị quả là bị sập bẫy rồi, đáng đời kẻ cắp!

Vị thẩm phán dày dạn gật gù giở xem từng trang, quả đúng là như vậy. Chính ông ta cũng nhớ mang máng, hồi còn trẻ vợ ông ta vẫn thường chưng diện phong cách này. Ngũ Tần nói xong thì xin kết thúc, nhìn sang Lý Đại Thống mặt mày hoảng loạn thấy rõ. Chu Quân Dạ cũng chẳng khấm khá hơn, hắn căm tức siết chặt đôi bàn tay, cô ta gài hắn! Con ả kia gài hắn! Khốn nạn, cô ta không thể nào tinh ý đến mức chặn hết đường lùi của hắn!? Ngồi ở ghế Giám đốc chưa bao lâu, sao cô ta có thể lường trước đoán sau được mà vạch sẵn cả một kế hoạch như thế này? Cô ta cố ý dụ hắn ăn cắp mẫu thiết kế đó, cô ta... con khốn!!! "Tần Ngũ đại luật sư" chỉ biện hộ cho phe đúng, mẫu thiết kế của công ty Glycine năm 1985, sự chấp nhận vụ kiện tụng không một chút phản đối, sự im lặng đầy bình tĩnh khi dư luận dậy sóng vụ "bản quyền",... giờ thì Chu Quân Dạ đã hiểu sự điềm nhiên đó đến từ đâu.Chu Tử Đằng giương ánh nhìn về phía cậu ta, đầy giễu cợt. Chơi bẩn với một kẻ bẩn, Chu Quân Dạ, cậu đáng bị thế! Ai ai cũng là con ếch, chỉ khác nhau cái giếng cao hay thấp, nông hay sâu mà thôi.

-- Phía kiện cáo có bào chữa gì không?

Tập giấy trong tay Lý Đại Thống chợt run run, tất cả những chứng cứ trong đây toàn là giả mạo, ắt sẽ bị phát hiện. Chu Quân Dạ cùng hắn ngụy tạo ra mười chứng cứ giả được cho là hoàn hảo, ấy thế mà một bằng chứng thôi của Ngũ Tần cùng Chu Tử Đằng đã hoàn toàn đem cái sự tự tin hoàn hảo của họ dẫm cho bẹp dí. Sự nghiệp của hắn, của cả Chu Quân Dạ, không phải là chuyện mất - còn mà chỉ là chuyện sớm - muộn.

Đâm lao thì phải theo lao.

Phiên tòa hôm ấy rất căng thẳng.

Lý Đại Thống cố vận dụng hết tài lập luận của mình, phải công nhận hắn rất giỏi ăn nói, hắn có thể tiến xa hơn nữa trong sự nghiệp nếu không bị đồng tiền làm mờ mắt. Phải nói những bằng chứng ngụy tạo mà Chu Quân Dạ làm ra rất tỉ mỉ và khít khao với các sự kiện, Chu Tử Đằng không thể phủ nhận rằng Chu Quân Dạ quả thật có cái đầu mưu mô và lắt léo hơn ai hết. Chỉ trong chừng vài năm nữa, nếu mọi việc diễn ra thuận lợi thì với khả năng ranh ma của hắn, làm mưa làm gió trên thương trường là chuyện dĩ nhiên. Tuy nhiên sự ngông cuồng và dễ coi thường người khiến hắn gặp rắc rối, đối đầu với hắn không phải con ả 20 chưa tốt nghiệp Đại học mà là một vị Giám đốc 30 tốt nghiệp Đại học doanh thương cấp cao với kinh nghiệm hơn hẳn hắn.

Mặt Chu Quân Dạ đanh lại, Lý Đại Thống thì buộc phải tương kế tựu kế mà bào chữa, nhưng hắn dày công nói ba lời thì Ngũ Tần chỉ cần một lời là xóa tan hết mọi hoài nghi. Người ngồi xem ở dưới mà cũng phải bứt rứt không yên mong đến hồi kết, cái không khí đôi bên đang cao trào, mà hắn thì vẫn đang nghiến răng nghiến lợi tương tác với Lý Đại Thống.

Phiên xử kéo dài mấy tiếng đồng hồ, sáng hôm đó cái ánh nắng mặt trời nóng gay gắt làm ai nấy cũng rã rời. Lý Đại Thống cảm thấy mình càng nói càng để lộ sơ hở, tình thế hiện cực kì bất lợi cho phía kiện cáo. Hắn biết, người duy nhất ra về trong nơm nớp lo sợ hôm nay không chỉ có mỗi hắn. Cuối cùng, vật vã hơn ba tiếng đồng hồ, giờ nghỉ ngơi thay thế bằng giờ cãi vả của Chu Quân Dạ, còn Chu Tử Đằng thì vẫn có thể cười nói với Ngũ Tần như thường lệ. Quan tòa thì đang cật lực chứng thực các bằng chứng, những nhà thiết kế đứng tuổi đã rỗi nghề đã được mời đến đâu vào đấy. Họ lần lượt nhận ra bộ sưu tập đầy hoài niệm năm 1985 và đưa ra lời xác thực chính xác rằng đây là sản phẩm của công ty Glycine. Mười người như một, và việc Chu Tử Đằng mượn ý tưởng thiết kế lại từ chính công ty mình sao có thể coi là ăn cắp? Nói trắng ra tình thế đang đảo lộn, kẻ ăn cắp giờ là Chu thị, có cãi chày cãi cối cũng vô dụng. Khốn thay cho cái kẻ vừa ăn cắp vừa la làng! Giờ đây Chu Quân Dạ đang tự đào mồ chôn mình, hắn đã tự tin làm lớn chuyện này, giờ thì lãnh đủ.

Cuối cùng, xem xét một lượt các "tang chứng vật chứng", vị Thẩm phán nghiêm nghị cau mày, ông gõ búa mấy cái, trịnh trọng tuyên bố kết thúc cuộc họp ngày hôm nay. Vụ kiện này khá rắc rối, chứng cứ mà Chu Tử Đằng đưa cho lại quá bất ngờ, cần được chứng thực lại. Cũng như muốn cảnh sát nhập cuộc điều tra rõ vụ này, hơi đâu mà Chu Quân Dạ lại tự tin kiện tụng đến vậy. Phiên tòa sẽ mở lại vào hai ngày nữa, đủ để cảnh sát có thể phanh phui mọi sự thật. Phen này thì chết Chu Quân Dạ. Hắn ta tức tối bỏ về ngay khi vừa kết thúc phiên tòa, Chu Tử Đằng biết cậu ta sẽ không im lìm chịu kết tội trong hai ngày tới. Nhất định sẽ lại giở những mưu ma chước quỷ, mẹ con cậu ta nhất định sẽ không từ mọi thủ đoạn.Ngũ Tần xách chiếc cặp da đen đựng hồ sơ quan trọng, thảnh thơi bước ra.

-- Hai ngày tới tôi sẽ gặp lại cô. Cánh cảnh sát nhất định sẽ tới "thăm hỏi", cứ bình tĩnh mà tiếp.

-- Tôi biết rồi. -- Chu Tử Đằng gật đầu nói. -- Xong vụ kiện này, tôi muốn làm một vụ kiện khác.

-- Lần này thì chúng ta ở phe kiện cáo phải không? -- Ngũ Tần cười nhoẻn.

-- Đúng vậy. Kiện về quyền thừa kế của Chu Quân Dạ. Phơi bày tất cả sự thật, khám định ADN xác thực quan hệ huyết thống của Chu Cảnh Điềm cùng Chu Quân Dạ. Tìm những nhân tình của Quách Mộng Thu làm nhân chứng, cũng phải tìm cho bằng được cha đẻ của Chu Quân Dạ về đây. Tôi hoàn toàn khiến họ không ngóc đầu lên được.

-- Chuyện đó dễ thôi. Có lẽ Chu Quân Dạ cũng tờ mờ đoán được sự hoài nghi của ta. Nhờ cái vụ cô sắp đặt cho Quách Mộng Thu làm tình trong bệnh viện. Dư luận cũng đã làm ầm ĩ rồi.

-- Vụ kiện đó là mấu chốt quan trọng. Vạch trần luôn bản chất giả dối của mẹ con Quách Mộng Thu, đào bới lại tội ác giết phu nhân Veronique của bà ta, tôi sẽ tìm những nạn nhân bị Chu Khuynh Cơ hãm hại làm nhân chứng. Ngày hôm đó tôi gặp họ ở phiên tòa, hi vọng ngày hôm sau tôi sẽ gặp lại họ ở tù ngục.

Nói đoạn, Chu Tử Đằng quay sang đưa tay ra, mỉm cười:

-- Rất vui được hợp tác với anh.

-- Rất vui được hợp tác với cô. -- Ngũ Tần niềm nở bắt tay cô xong, liền thấy Từ Lục Giai đã mang xe tới.

Từ Lục Giai có vẻ vẫn đang hậm hực chuyện gì đó, Ngũ Tần vừa bước lên xe xong thì anh phóng đi luôn. Chu Tử Đằng nhìn xe anh vút đi, có lẽ cũng không biết mình vừa buông tiếng thở dài.

Giả Tư Lộ vừa vặn lái xe tới, Mạc Lưu Ly vui vẻ nhường ghế trước xuống ngồi phía sau cho cô. Hôm nay Chu Tử Đằng có mời họ một bữa cafe sáng, mà giờ đã gần trưa rồi. Dạo này hẳn thấy, Giả Tư Lộ nói chuyện rất hợp với Mạc Lưu Ly. Mà Lưu Ly cũng đã quyết không dây dưa với Lãnh Dịch Khiêm nữa, cho nên họ cũng chẳng còn lí do gì để thù ghét nhau. Suy cho cùng Mạc Lưu Ly chỉ còn dưới nửa năm, Giả Tư Lộ cũng không phải kiểu phụ nữ so đo đến vậy. Nói thẳng thì đối với con người lạnh lùng như cậu Lãnh, khó cô gái nào có thể bị người hờ hững vậy mà vẫn đem lòng yêu. Ngay cả Mạc Lưu Ly, sau bấy nhiêu những sầu muộn tương tư, giờ cũng chỉ buông tiếng thở dài. Còn Giả Tư Lộ thì chỉ ưng ý Lãnh Dịch Khiêm với tư cách là chồng tương lai thôi, hôn nhân giao dịch mà, còn phải thấy may vì Giả Tư Lộ còn chút cảm thích Lãnh Dịch Khiêm, như vậy sống chung sẽ không thấy gượng gạo.

Còn cô thì sao?

-- Bạch thiếu chủ vẫn chưa cầu hôn chị sao? -- Mạc Lưu Ly bất ngờ lên tiếng. Cô bé là người thứ tư biết cô đang mang thai. Tối hôm qua sau khi Bạch Dĩ Hiên rời đi, cô qua ngủ chung với Lưu Ly, đã thủ thỉ kể chuyện.-- Ừm... chưa phải lúc... -- Chẳng biết lúc nào mới phải...

-- Cô tốt hơn hết đừng quá hi vọng để rồi lại thất vọng. -- Giả Tư Lộ vẫn chăm chú lái xe, hời hợt buông một câu. -- Cô nên đủ dũng cảm, để chờ đợi một người mà không biết anh ta có thể trở về hay không.

Chu Tử Đằng chỉ lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa xe, không khí rơi vào trầm lặng bởi những người phụ nữ ở đây đã nghĩ về nó rất nhiều. Bây giờ, trời đang sáng.

Nhắc mới nhớ, ngày hệ trọng như vậy tại sao không thấy bóng Dahlia?

Còn ở bên kia, trời vẫn tối đen như mực. Bạch Dĩ Hiên ngả người trên ghế trực thăng, mắt nhắm nghiền. Hôm nay là "Ngày phán xét", ngày mà "Độc triệt chiến thư" chính thức phát huy tác dụng. Đích đến là Sydney - Australia, một nơi cách xa nơi ấy hàng vạn dặm. Bên ấy trời đã nắng chan hòa, còn nơi đây trời vẫn tối mù, chỉ nghe tiếng vù vù của gió và tiếng phành phạch của cánh trực thăng.

*Kịch* một tiếng.

Bạch Dĩ Hiên nhíu mày, nghe như có thứ gì đó vừa được phóng ra. Anh lạnh giọng:

-- Kiểm tra bán kính 1km.

-- Tôi biết rồi, đang thực thi.

Tức thì Tiêu Khiết ở vị trí phi công bất thiết bị dò tìm, cách họ ở độ cao 500m là một rừng núi khá dốc giáp biển Thái Bình Dương gần biên giới Sydney. Sắp đến nơi rồi, không thể để xảy ra sai sót. Tiêu Khiết đang yên vị kiểm tra kết quả, bỗng cảm nhận được có họng súng gí vào sau gáy. Tất cả các thành viên trên trực thăng khác cũng thấy khó hiểu trước hành động của Bạch Dĩ Hiên, sao ngài lại dí súng vào chính thủ hạ thân tín của mình?

Bạch Dĩ Hiên ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, cầm chắc khẩu súng đã lên đạn, trầm giọng:

-- Cậu không dùng kính ngữ.

Tiêu Khiết bất kì hoàn cảnh nào đối với Bạch Dĩ Hiên cũng dùng kính ngữ, "Thưa ngài", "Bạch tôn chủ", "Vâng", "Thủ hạ biết rồi",... đó dường như trở thành thói quen của Tiêu Khiết khi nói chuyện với Bạch Dĩ Hiên.

Kẻ trước mắt này... không phải Tiêu Khiết.

Tức thì, "Tiêu Khiết" nhanh như chớp uốn người lăn qua bảng điều khiển, hắn ấn nút tắt tất cả đèn trên khoang trực thăng không chật hẹp nhưng cũng chẳng đủ rộng lớn. Rồi bỗng một tiếng dao vung lên xẹt qua, còn nghe tiếng một thủ hạ ngã xuống. Trên chiếc trực thăng này, kẻ tập kích không chỉ có mình "Tiêu Khiết".

Băng đảng Mafia La Nostre thực lực tốt hơn Ám đoàn nhưng lại thua Ám đoàn ở chỗ, họ không quen chiến đấu ở nơi chật hẹp, trong bóng tối.

Một phát súng nổ lên, nghe tiếng phụ nữ thét lên một cái. Bạch Dĩ Hiên lên lại đạn, một thủ hạ khác lập tức chạy tới buồng lái điều chỉnh trực thăng, công tắc đèn đã hỏng.

Anh đã sống bảy năm trong bóng tối, bọn chúng nghĩ bọn chúng là ai?

Đột nhiên một bóng đen thanh mảnh vút tới, con dao sáng quắc lên trong bóng tối vung về phía anh. Thân thủ cô ta hết sức nhanh nhẹn, anh lách người qua, chân trái dùng lực thật mạnh đạp xuống một cái, nghe tiếng mô chân cô ta răng rắc cùng tiếng hét lên, đôi mắt anh vằn tia nguy hiểm, hai tay anh một khắc cầm lấy hai cánh tay cô ta. Xương chân cô ta bị anh dẫm cho vỡ nát không thể di chuyển được chỉ cố giãy giụa. Anh dùng lực phóng người rồi trong chớp mắt, hai cánh tay cô ta vung lên trên rồi bị bẻ quắp ra đằng sau một vòng, tiếng xương cốt gãy gật vang lên kinh hoàng. Một bóng đen khác lại lao tới bên anh, anh chợt nhận ra đa phần thủ hạ mà anh đem theo đều là nội gián. Anh một tay dùng lực đấm thẳng vào cuống họng hắn, miệng hắn nuốt trọn bàn tay anh, hai mắt trợn trừng phụt máu, anh rút bàn tay đầy máu me ra, ánh mắt quét trong bóng tối thấy thủ hạ của mình đang cật lực đánh trả.

Khả năng dịch dung cao siêu như vậy đến anh cũng không thể nhận ra, chỉ có duy nhất một người. Lương Kỷ Khiên. Anh ta là người biết hết tất cả về anh, cũng biết hết tất cả thủ hạ của anh, không ngờ lại ra tay hèn hạ đến thế. Tiêu Khiết? Lúc này Tiêu Khiết ở đâu? Rồi một phát súng vang lên, chết tiệt, bắn súng trong trực thăng, thủ hạ của Lương Kỷ Khiên quả muốn hi sinh mình để giết anh. Viên đạn găm vào bảng điều khiển, sau đó nó tí tách nổ những tia điện rồi bốc khỏi. Viên phi công thì mồ hôi nhễ nhại, anh ta không thể điều khiển được, bèn hét lên:

-- Tôn chủ! Máy bay đang đâm xuống vực núi! Ngài mau nhảy xuống biển đi!!!

Máy bay chợt chao đảo dữ dội, các thùng hàng vũ khí dịch chuyển trong trực thăng cũng vì thế mà rầm rập đổ xuống. Một kiện hàng toan bổ xuống phía Bạch Dĩ Hiên, anh nhanh chóng lách mình. Cửa trực thăng bất chợt mở tung làm anh mất đà lăn ra khỏi trực thăng, phía dưới là mặt biển giờ chỉ cách 200m, anh nhanh tay túm được thanh cửa trực thăng. Cả người anh lơ lửng, gió quất vào mặt anh đau rát.

Phía trước, dốc núi gồ ghề sừng sững hiện trước mặt, trực thăng đang mất lái sắp đâm vào đó. Viên phi công vẫn cầm cự điều chỉnh tay lái rồi hét lên:

-- Tôn chủ!!! Nhảy đi!!!

Anh dồn trọng lực về phần thân dưới rồi thả tay, cả người anh lao xuống. Gió tát vào mặt anh, anh cảm thấy khó thở, cố buông lỏng người để chánh lực va chạm. Thứ cuối cùng anh thấy là một đám lửa ngùn ngụt bốc lên ở vách núi với tiếng động rầm trời, xác trực thăng rơi lả tả trong làn lửa. Rồi sau đó anh cảm thấy cơ thể mình như tảng đá rơi tõm xuống làn nước sâu. Anh cảm thấy tức ngực, còn mình thì quả thật như tảng đá cứ chìm dần xuống. Anh thấy khó thở, cố ngoi lên nhưng nhận ra cơ thể mình đau rát, tứ chi như tê cứng lại.

Anh thấy tất cả mọi thứ trước mặt tối đen...

Chu Tử Đằng...

Cô đang thẫn thờ ngồi khuấy khuấy tách cà phê sáng. Đâu đó lại vang lên câu nói của Giả Tư Lộ ban nãy.

"Cô nên đủ dũng cảm, để chờ đợi một người mà không biết anh ta có thể trở về hay không.

3
4 tháng 1 2018

Nó là cái gì mà dài ngoẵng vậy bạn???oho

dc xong là k biết bn ý viết về chủ đề j luôn đó..

30 tháng 5 2017

- Ở trường:

+ Đối với thầy cô giáo: lễ phép, nghe lời, kính trọng.

+ Đối với bạn bè: chan hòa, đoàn kết, thông cảm, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.

- Ở nhà:

+ Đối với ông bà, cha mẹ: kính trọng, vâng lời.

+ Đối với anh chị em: nhường nhịn, yêu thương, quý mến

- Ở nơi công cộng:

+ Tôn trọng nội quy nơi công cộng, không để người khác nhắc nhở hay bực minh.

Ký ức tuổi thơCuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập...
Đọc tiếp

Ký ức tuổi thơ

Cuối lớp 8. Tôi không có việc gì ngoài học, học chỉ để làm vui lòng cha mẹ, thầy cô. Mà thầy cô ư, chắc chỉ vui vì nghề nghiệp thôi chứ ai rảnh mà đi lo cho con nhà người khác, cố dạy tốt cho con nhà người ta để mình được lợi chứ thật ra thì giáo viên đâu có vui vì chuyện tôi được kết quả học tập tốt. Còn cha mẹ nhiều người đâu phải lấy thành tích học tập tốt của con mình để làm sung sướng để vui vẻ. Chủ yếu là họ chỉ lấy thành tích của con mình ra để nở mày nở mặt, để khoe với mọi người, chứ có mấy ai suy nghĩ đến con. Riêng tui thành tích học tập từ lớp 1 đến lp 7 toàn là “ danh hiệu học sinh giỏi” đều đứng trong “ top 10 “ cả lớp. Cả 1 thời như vậy liệu bố mẹ có vui mãi. Và cho đến năm nay chỉ vì 1 cái danh hiệu “học sinh tiên tiến” thôi những điều xấu nhất như đổ hết lên đầu tôi vậy.

Nói về tiểu sử tôi. Từ nhỏ tôi đâu phải là 1 thằng được bố mẹ nuông chiều. Là con hai và chỉ được may mắn sinh ra nhờ cái chết đầy đau đớn của anh thứ tôi. Là một người may mắn tôi nghĩ chắc tôi sẽ được sung sướng vui vẻ lắm. Nhưng sự thật đâu phải vậy. Tôi càng ngày càng lớn và bước vào độ tuổi dậy thì, là 1 thằng hậu đậu nên hay bị la, không sao cả vì đó là lỗi của tôi. Nhưng sự trưởng thành của tôi hình như là một gánh nặng đè lên đôi vai của bố mẹ tôi vậy. Sa vào điện tử từ nhỏ ( không hẳn là vậy : nhà có máy tính và có anh trai lớn hơn 7 tuổi nên anh làm j với máy tính tui biết hết ) nhưng không bao giờ tôi bỏ học đi chơi net cả, việc học hành vẫn đâu vào đó. Tui vẫn lớn dần...

Nhưng năm lớp 8 một cái năm mà ôi! Mọi điều tồi tệ như đổ hết lên đầu tôi vậy. Ngay đầu năm học chỉ vì ra cổng trường mua bút  mà bị kéo vào gặp cô phụ trách đội. Mọi sự thật về chuyện mua bút tôi đều nói ra nhưng có ai tin, mọi người đều nghĩ tôi đi ăn quà và bắt tôi viết bản kiểm điểm, trong khi đó lũ bạn tôi – lũ rác rưởi ấy ăn quà đâu có bị bắt < sao người bị bắt luôn là tôi vậy cho dù tôi không làm gì sai>  Tôi nghĩ “việc gì mình phải viết” và cô gọi ngay cho gia  đình. Và điều tôi ngạc nhiên nhất là gia đình tôi < không một ai tin tôi cả cho dù biết từ nhỏ đến giờ tôi chưa lần nào ăn quà >. Gia đình ư, chỗ tôi luôn dựa dẫm ư, chỗ tôi luôn tin tưởng ư, sự việc này gây cho tôi 1 cú sộc quá lớn đến tâm lý ( ps: bạn nghĩ việc này không quan trọng ư đừng hiểu như vậy mọi việc đều đi đến 1 đích thôi )

Đến kì nghỉ tết. Mới 3 ngày thôi trong 3 ngày đó không ngày nào là tôi không bị chửi: “ mày định không học ak” , “ chắc qua tết này mày bỏ học luôn đi”, “ kiểu gì tao cũng đốt hết sách mày”. Những lời nói như vậy bạn nghĩ ai có thể chịu được, ai có thể nghe mà không có cảm giác gì. Và một nỗi buồn u ám luôn vây quanh tôi trong suốt những ngày nghỉ tết. Nhiều lúc chỉ muốn gục mặt xuống mà khóc, mong rằng giọt nước mắt kia có thể làm trôi đi những vết thương lòng, trôi đi những nỗi buồn phiền trong tôi.

Sang học kì 2 một cái mới lại nổi lên trong tôi. Tôi nghĩ ai ở tuổi này cũng vậy cả. Tôi đã yêu một người. Đây cũng không phải là chuyện gì to tát quả nhỉ, các bạn nghĩ vậy thôi nhưng 1 đống thứ sảy ra đi kèm đến với tôi. Tôi yêu cô ấy và cũng nhận lại tình cảm vì tôi không phải là quá xấu. Nhắn tin qua lại cũng không có gì lạ. Mà theo các bạn nghĩ bố mẹ bạn có quyên xâm phạm đến những bí mật riêng tư của tôi không nhỉ. Theo như giáo dục cồng dân 8 thì bố mẹ làm như vậy là trái pháp luật cho dù đó là những thứ bố mẹ mua cho tôi đi nữa vì đó đã thuộc về tôi và do tôi quyết định đúng không. Ấy thế mà mọi tin nhắn tôi nhắn với cô ấy hay những bức thư tay bố mẹ tôi đều tìm mọi cách để đọc trộm, đây là cách bố mẹ tôi làm ư? Đây là cách bố mẹ tôi giáo dục tôi ư? bố mẹ tôi nghĩ tôi là con của họ mà những điều tôi làm bố mẹ tôi đều có quyền can thiệp sao? Và bố mẹ tôi đã đọc được dù không là tất cả nhưng 1 trận đòn và  những lời chửi mắng đến với tôi dồn dập, may mà cô ấy bố mẹ tôi không biết là ai và tôi cug ko cho biết chứ không cô ấy cũng bị giống tôi rồi.

Bố mẹ tôi từng nói” những gì ở trong nhà mình không được nói cho ai biết hết, nếu nói ra có nghĩa giống như là ‘ vạch áo cho người xem lưng’ “. Haha giờ tôi nghĩ lại thật là buồn cười mọi việc tôi làm có cái gì mà mọi người xung quanh không biết, lúc nào ra đường tôi cũng phải nghe những câu như là “ người yêu mày đâu rồi”, “đem người yêu mày tao xem mặt mũi thế nào” do ai: đều là nhờ cái phúc của bố mẹ tôi cả. Các bạn nghĩ tôi có thể chịu được sao. Là bố mẹ mà không biết bảo vệ con cái ak không biết tâm lý của con cái ak. Mọi người thường nói con cái đến tuổi dậy thì là độ tuổi mà con cái cần sự quan tâm của bố mẹ nhất cần những lời khuyên bảo, cần những câu dạy dỗ. Chứ tôi không cần họ làm quá lên vậy.

Có nhiều lúc tôi nghĩ sinh ra trên đời làm gì? để bị chửi ak? để mọi người chê trách ak? để nhận được sự đối xử như vậy ak?  nhiều khi tôi mong rằng mẹ tôi không bị sẩy sẽ không có tôi và tôi chẳng phải chịu như thế này. Và đôi lúc khi sự ức chế của tôi lên đến tột cùng thì tôi nghĩ” chết đi có lẽ kiếp sau minh sẽ được sống thanh thản” nhưng có 1 sự níu kéo nào đó làm tôi không thể chết được, vì sao ư? Tôi cũng không biết nữa. Câu truyện của tôi rất dài nhưng tôi sao có thể kể hết được. Trên đây là mọi nỗi lòng của một người học sinh bước vào tuổi dậy thì và là sự thật.

Tác giả

Lương Hữu Điền

                                                  

8
24 tháng 9 2021

tội nghiệp anh quá . 

24 tháng 9 2021

dài thế

3 tháng 4 2017

Theo em, ý nghĩ của Hoàng là sai; bởi vì có thể khẳng định túi nhỏ chứa bên trong những thứ phạm pháp. Vì thế, bà hàng nước mới đưa tiền dụ dỗ Hoàng, như vậy Hoàng đã tiếp tay, đồng lõa với bà hàng nước làm những điều trái với pháp luật .

Nếu em là Hoàng: em sẽ nói thật với mẹ. thành thật xin lỗi mẹ và hứa từ nay không bao giờ lấy tiền của mẹ cho đóng học phí để đi chơi điện tử nữa.

7 tháng 4 2017

/theo em y nghi cua hoa la sai vi lam nhu vay se tiep tay cho nguoi sau lam viec trai voi phap luat./neu em la hoa em se khong nghe loi ba ban nuoc vi so me phat hien ma lam viec trai phap luat,va em dung cam nhan noi voi me va sin me tha thu,con viec ba ban nuoc co tan chu thuoc cam thi em se bao voi co quan chinh quen ve viec nay de khong mot ai sa nga vao con duong he ro in

11 tháng 12 2016

3 - Khi mẹ bố mẹ vắng nhà em tự nấu cơm , quét nhà

- Khi gặp bài toán khó em tự mình giải quyết bài toán mà không nhờ ai giúp đỡ

- Cô giao cho em công việc kèm bạn học và em đã hoàn thành tốt giúp bạn học bài

2 - Đôi khi cha mẹ và con cái , giữa anh chị em có sự bất hòa em sẽ

+ Gỡ bỏ giúp họ những hiểu lầm và giải thích đúng đắn trong mọi trường hợp

+ Tìm hiểu trong việc cãi nhau đó ai là người sai và sai ở đâu sau đó giải thích cho người sai đó

1 - Quyền và nghĩa vụ con cháu trong gia đình ;

+ Con , cháu có bổn phận yêu quý , kính trọng , biết ơn cha mẹ , ông bà ; có quyền và nghĩa vụ chăm sóc , nuôi dưỡng cha mẹ , ông bà đặc biệt khi cha , mẹ ông bà ốm đâu , già yếu . Nghiêm cấm con cháu có hành vi ngược đại , xúc phạm cha , mẹ , ông bà

Đó là ý của mk có j bn bổ sung thêm nhé

 

3 tháng 4 2017

a, Ở trường:
+ Đối với thầy cô giáo: lễ phép, nghe lời, kính trọng.
+ Đối với bạn bè: chan hòa, đoàn kết, thông cảm, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.
b, Ở nhà:
+ Đối với ông bà, cha mẹ: kính trọng, vâng lời.
+ Đối với anh chị em: nhường nhịn, yêu thương, quý mến
c, Ở nơi công cộng:
+ Tôn trọng nội quy nơi công cộng, không để người khác nhắc nhở hay bực minh.

3 tháng 4 2017

Trả lời

- Ở trường:

+ Đối với thầy cô giáo: lễ phép, nghe lời, kính trọng.

+ Đối với bạn bè: chan hòa, đoàn kết, thông cảm, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau.

- Ở nhà:

+ Đối với ông bà, cha mẹ: kính trọng, vâng lời.

+ Đối với anh chị em: nhường nhịn, yêu thương, quý mến

- Ở nơi công cộng:

+ Tôn trọng nội quy nơi công cộng, không để người khác nhắc nhở hay bực minh.


Câu 1. Em hãy kể 4 việc làm cụ thể góp phần tôn trọng và bảo vệ tài sản của trường, lớp? Gợi ý trả lời: _Không chọi phấn. phá chổi. _Tắt quạt, đèn sau khi ra khỏi lớp. _Khóa nước sau khi sử dụng xong. _Tuyên truyền, nhắc nhở bạn bè cùng thực hiện… Câu 2 : Hãy cho biết nguyên nhân nào dẫn con người sa vào tệ nạn xã hội ? Tác hại như thế nào ? Gợi ý trả lời: *Nguyên nhân dẫn con...
Đọc tiếp

Câu 1. Em hãy kể 4 việc làm cụ thể góp phần tôn trọng và bảo vệ tài sản của trường, lớp?
Gợi ý trả lời:
_Không chọi phấn. phá chổi.
_Tắt quạt, đèn sau khi ra khỏi lớp.
_Khóa nước sau khi sử dụng xong.
_Tuyên truyền, nhắc nhở bạn bè cùng thực hiện…
Câu 2 : Hãy cho biết nguyên nhân nào dẫn con người sa vào tệ nạn xã hội ? Tác hại như thế
nào ?
Gợi ý trả lời:
*Nguyên nhân dẫn con người sa vào tên nạn xã hội :
- Lười biếng lao động ,
- Cha mẹ quá nuông chiều
- Do tò mò thiếu hiểu biết ,
- Do hoàn cảnh gia đình , cha mẹ bỏ bê con cái .
- Nghe lời bạn bè rủ rê, bị dụ dỗ , bị ép buộc ,
- Không làm chủ bản thân
*Tác hại
-Ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, tinh thần và đạo đức;
-Làm tan vỡ hạnh phúc gia đình;
-Gây rối loạn trật tự xã hội;
Câu 3 : Vì sao phải phòng ngừa tai nạn vũ khí, cháy, nổ và các chất độc hại?
Em hãy nêu 3 hành vi dễ dẫn đến tai nạn vũ khí, cháy, nổ và các chất độc hại cho trẻ em.
Gợi ý trả lời:
a. Phải phòng ngừa tai nạn do vũ khí, cháy, nổ và các chất độc hại, vì: Những tai nạn đó
gây ra nhiều tổn thất to lớn về người và tài sản cho cá nhân, gia đình và xã hội, đặc biệt
đối với trẻ em.
b. Bốn hành vi dễ dẫn đến tai nạn vũ khí, cháy, nổ và các chất độc hại cho trẻ em .
- Nghịch các thiết bị điện.
- Tiếp xúc với thuốc diệt chuột.
- Ăn các loại thức ăn hôi thiu.
- Đùa nghịch với lửa............
-Làm suy thoái giống nòi, dân tộc .Ma túy, mại dâm là con đường ngắn nhất dẫn đến
HIV/AIDS.
Câu 4 : Em hiểu thế nào về câu ca dao ?
”Cờ bạc là bác thằng bần.
Cửa nhà bán hết tra chân vào còng”
Gợi ý trả lời:
Câu ca dao trên nói về tệ nạn cờ bạc , mà đã sa vào tệ cờ bạc thì bán hết nhà cửa còn bản
thân thì vi phạm pháp luật phải vào tù

Giup mik nha cac bn

Thanks

0
19 tháng 12 2021

Khi cô lập tẩy tray mình sẽ thấy cô đơn 

Cách ứng xử :

Mình hãy cứ lạc quan yêu đơi ko vì thế mà buồn vì xung quanh ta chắc hẳn còn có ba mẹ , người thân 

19 tháng 12 2021

Hoang mang, lo sợ, suy sụp và hoảng loạn. Đó có lẽ là cảm xúc chung của những người bị cô lập. Đứng ngoài lề với tập thể, một mình đương đầu với những lời đồn thổi ác ý, gánh nặng tâm lý đè nặng lên họ. Sự khủng hoảng, stress mạnh mẽ ấy chắc chắn sẽ gây tổn thương lâu dài về mặt tinh thần cho bất kỳ người nào từng trải qua.

CÁCH ỨNG XỬ :

 Những trải nghiệm thực tế đau thương từ việc bị cô lập sẽ giúp họ trưởng thành hơn, biết suy nghĩ và có cái nhìn khách quan hơn về cuộc sống. Một số người đã học được cách sống thoáng hơn, tự chủ động tránh xa những người không ưa mình để không vướng vào những mối quan hệ rắc rối tốn nhiều thời gian. Họ cũng học được cách tự kìm nén và xoa dịu bản thân mà chẳng cần ai bên cạnh, cho dù, nỗi đau khi nhắc về quá khứ đã qua vẫn luôn âm ỉ trong lòng.