K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 giờ trước (8:04)

khó @*@

14 giờ trước (8:54)

Với gió bắc, đi về rét mướt,
Nương chuối già nghe lạnh sẽ rùng mình
Vài chim quen thưa thớt ở đầu cành
Còn lưu luyến ngày tàn trong nắng yếu

Đố vui để rèn đầu óc T-rong S-áng nè mọi người !!!!1. Tôi là cái gì? Tui dài khoảng gần gang tay,được trang điểm bởi một túm lông ở đầu. Tôithường hoạt động trong một môi trườngnóng, ẩm ướt với các thớ thịt. Khi hoạt động,tôi được đẩy tới đẩy lui nhịp nhàng.. Khi xongviệc, tôi thường để lại một lớp bọt trắng.Thường một ngày tôi hoạt động 1-3 lần,nhưng, tiếc thay,...
Đọc tiếp

Đố vui để rèn đầu óc T-rong S-áng nè mọi người !!!!

1. Tôi là cái gì? 
Tui dài khoảng gần gang tay,
được trang điểm bởi một túm lông ở đầu. Tôi
thường hoạt động trong một môi trường
nóng, ẩm ướt với các thớ thịt. Khi hoạt động,
tôi được đẩy tới đẩy lui nhịp nhàng.. Khi xong
việc, tôi thường để lại một lớp bọt trắng.
Thường một ngày tôi hoạt động 1-3 lần,
nhưng, tiếc thay, có khi tôi không được dùng
tới.

2. Là cái gì?
Trên lông dưới lông
Tối lồng làm một

3 Cục thịt đút vào lỗ thịt,
Một tay sờ đít một tay sờ đầu.
Đút vào một lúc lâu lâu.
Rút ra cái "chách"
Nhìn nhau mà cười!

14 ( Câu này mh tự nghĩ ra nè )

Như 1 dải băng , có bông dày chính giữa 

Có tác dụng giữ máu 

Cách dùng là dán vào chỗ chảy máu để giữ 

( ehehehe)

3 câu ở trên mn giải dc bao nhiu câu mh tk bấy nhiêu cái còn câu 4 ai trl dc cho 6 tk nhé , đây là câu đặc biệt mà ( nhớ là thời gian ko quan trọng cứ trl thoải mái đi )

Dc 5 ng trl rùi mà ko có ai trl dc câu 4 thì mh sẽ đăng đáp án nhé !

Chúc các bn may mắn !!! Mh đăng cho các bn kiếm tk thui , ko cần gạch đâu 

1
29 tháng 6 2018

1. Cái cọ để đánh má hồng :

Ý kiến :

- Mình chẳng biết nó tên gì nên nói thế, tại mình đâu có trang điểm bao giờ đâu !

2. ???

Ý kiến :

- Chịu thua.

3. ???

Ý kiến :

- Biết chết liền.

4. Băng cá nhân :

Ý kiến ( riêng )

- Mình ko biết đúng ko, nhưng mình nghĩ là băng cá nhân đấy, sai thì thôi nha !

VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘCHỡi ơi !Súng giặc đất rền;Lòng dân trời tỏ.Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao;Một trận nghĩa đánh Tây, tuy là mất tiếng vang như mõ.Nhớ linh xưaCui cút làm ăn;Toan lo nghèo khó,Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;Tập khiên, tập...
Đọc tiếp

VĂN TẾ NGHĨA SĨ CẦN GIUỘC

Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền;
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao;
Một trận nghĩa đánh Tây, tuy là mất tiếng vang như mõ.

Nhớ linh xưa
Cui cút làm ăn;
Toan lo nghèo khó,
Chưa quen cung ngựa, đâu tới trường nhung;
Chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng bộ.

Việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm;
Tập khiên, tập mác, tập giáo, tập cờ, mắt chưa từng ngó.

Tiếng phong hạc phập phồng hơn mười tháng, trông tin quan như trời hạn trông mưa;
Mùi tinh chiên vấy vá đã ba năm, ghét thói mọi như nhà nông ghét cỏ.

Bữa thấy bòng bong che trắng lốp, muốn tới ăn gan;
Ngày xem ống khói chạy đen sì, muốn ra cắn cổ.

Một mối xa thư đồ sộ, há để ai chém rắn đuổi hươu;
Hai vầng nhật nguyệt chói lòa, đâu dung lũ treo dê bán chó.

Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức đoạn kình;
Chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi, chuyến này nguyện ra tay bộ hổ.

Khá thương thay!

Vốn chẳng phải quân cơ quân vệ, theo dòng ở lính diễn binh;
Chẳng qua là dân ấp dân lân, mến nghĩa làm quân chiêu mộ

Mười tám ban võ nghệ, nào đợi tập rèn;
Chín chục trận binh thư, không chờ bày bố.

Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tấu, bầu ngòi,
Trong tay cầm một ngọn tầm vông, chỉ nài sắm dao tu, nón gõ.

Hỏa mai đánh bằng rơm con cúi, cũng đốt xong nhà dạy đạo kia;
Gươm đeo dùng một ngọn dao phay, cũng chém rớt đầu quan hai nọ.

Chi nhọc quan quản gióng trống kỳ trống giục, đạp rào lướt tới, coi giặc cũng như không;
Nào sợ thằng Tây bắn đạn nhỏ, đạn to, xô cửa xông vào, liều mình như chẳng có.

Kẻ đâm ngang, người chém ngược, làm cho mã tà, ma ní hồn kinh;
Bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ tàu thiếc, tàu đồng súng nổ.

Ôi!

Những lăm lòng nghĩa lâu dùng, đâu biết xác phàm vội bỏ.

Một giấc sa trường rằng chữ hạnh, nào hay da ngựa bọc thây;
Trăm năm âm phủ ấy chữ quy, xá đợi gươm hùm treo mộ.

Đoái sông Cần Giuộc, cỏ cây mấy dặm sầu giăng;
Nhìn chợ Trường Bình, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.

Chẳng phải án cướp, án gian đày tới, mà vì binh đánh giặc cho cam tâm;
Vốn không giữ thành, giữ lũy bỏ đi, mà hiệu lực theo quân cho đáng số.

Nhưng nghĩ rằng:

Tấc đất ngọn rau ơn chúa, tài bồi cho nước nhà ta;
Bát cơm manh áo ở đời, mắc mớ chi ông cha nó.

Vì ai khiến quan quân khó nhọc, ăn tuyết nằm sương;
Vì ai xui hào lũy tan tành, xiêu mưa ngã gió.

Sống làm chi theo quân tả đạo, quẳng vùa hương, xô bàn độc, thấy lại thêm buồn;
Sống làm chi ở lính mã tà, chia rượu ngọt, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.

Thà thác mà đặng câu địch khái, về theo tổ phụ cũng vinh;
Còn hơn mà chịu chữ đầu Tây, ở với man di rất khổ.

Ôi thôi thôi!

Chùa Tông Thạnh năm canh ưng đóng lạnh, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm;
Đồn Lang Sa một khắc đặng trả hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.

Đau đớn bấy! Mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều;
Não nùng thay! Vợ yếu chạy tìm chồng, cơn bóng xế dật dờ trước ngõ.

Ôi!

Một trận khói tan,
Nghìn năm tiết rỡ.

Binh tướng nó hãy đóng sông Bến Nghé, ai làm nên bốn phía mây đen;
Ông cha ta còn ở đất Đồng Nai, ai cứu đặng một phường con đỏ.

Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh chúng đều khen;
Thác mà ưng đình miếu để thờ, tiếng ngay trải muôn đời ai cũng mộ.

Sống đánh giặc, thác cũng đánh giặc, linh hồn theo giúp cơ binh, muôn kiếp nguyện được trả thù kia;
Sống thờ vua, thác cũng thờ vua, lời dụ dạy đã rành rành, một chữ ấm đủ đền công đức đó.
Nước mắt anh hùng lau chẳng ráo,thương vì hai chữ thiên dân;
Cây hương nghĩa sĩ thắp thêm thơm, cám bởi một câu vương thổ.

Hỡi ôi, thương thay!
Có linh xin hưởng.

8

Tui yêu Việt Nam!!!💗💗💗💗

14 giờ trước (8:05)

đúng là có việt nam thật nhưng đề bài câu hỏi là j ak :))

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
16 tháng 8

bài thơ "bố và con" của tác giả Huy Cận đã gợi trong em những cảm xúc ấm áp về tình cha con.hình ảnh người bố đứng nhìn biển, người con xếp diều bay lượn tạo nên một bức tranh yên bình, đầy chất thơ. Em cảm nhận rõ sự kết nối thiêng liêng giữa hai thế hệ, khi người bố dõi theo và dạy con khám phá thế giới rộng lớn. Những câu thơ tả cảnh "Bố dạy con hình học, đo góc biển chân trời" cho thấy sự dẫn dắt ân cần,giúp con mở rộng tầm nhìn và ước mơ. Tình cha con dập dồn như sóng biển, bao la và vĩnh cửu. Chiếc diều bay cao "tưởng mọc vừng trăng non" là biểu tượng cho những khát vọng, được chắp cánh bởi tình yêu và sự tin tưởng của bố. Bài thơ khiến em thêm trân trọng khoảnh khắc bên gia đình, và cảm thấy thật may mắn khi có những người thân yêu luôn đồng hành

cre: me

                              NGỤ NGÔN CỦA MỖI NGÀYNgồi cùng trang giấy nhỏTôi đi học mỗi ngày Tôi học cây xương rồngTrời xanh cùng nắng bãoTôi học trong nụ hồngMàu hoa chừng rỏ máu Tôi học lời ngọn gióChẳng bao giờ vu vơTôi học lời của biểnĐừng hạn hẹp bến bờ Tôi học lời con trẻVề thế giới sạch trongTôi học lời già cảVề cuộc sống vô cùng Tôi học...
Đọc tiếp

                              NGỤ NGÔN CỦA MỖI NGÀY

Ngồi cùng trang giấy nhỏ

Tôi đi học mỗi ngày

 

Tôi học cây xương rồng

Trời xanh cùng nắng bão

Tôi học trong nụ hồng

Màu hoa chừng rỏ máu

 

Tôi học lời ngọn gió

Chẳng bao giờ vu vơ

Tôi học lời của biển

Đừng hạn hẹp bến bờ

 

Tôi học lời con trẻ

Về thế giới sạch trong

Tôi học lời già cả

Về cuộc sống vô cùng

 

Tôi học lời chim chóc

Đang nói về bình minh

Và trong  bia mộ đá

Lời răn dạy đời mình.

(Theo InternetĐỗ Trung Quân)

Câu 1  

Bài thơ được viết theo thể thơ nào?

Câu 2 Chỉ ra phương thức biểu đạt của bài thơ.

Câu 3. Từ “ bình minh” trong câu thơ “ Đang nói về bình minh” có phải là từ láy không? Tại sao?

Câu 4. Chỉ ra cách ngắt nhịp của các câu thơ trong bài thơ.

Câu 5. Nêu ý nghĩa nhan đề của bài thơ.

Câu 6. Những từ “ trang giấy, nụ hồng, xương rồng, nắng bão, ngọn gió” thuộc từ loại nào?

Câu 7. Em hiểu thế nào về những câu thơ sau:

Tôi học cây xương rồng

Trời xanh cùng nắng bão

Tôi học trong nụ hồng

Màu hoa chừng rỏ máu

Câu 8 : Theo em, tác giả học được bài học gì trong hai câu thơ:

Tôi học lời của biển

Đừng hạn hẹp bến bờ

Câu 9

Chỉ ra và phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ nổi bật trong bài thơ.

Câu 10 . Hãy nhận xét về quan niệm về việc học của tác giả thể hiện trong  bài thơ

Giúp mình với, làm đến đâu cx đc

1
13 tháng 8

Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ nào?

Trả lời: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không gò bó về số câu, số chữ và cách gieo vần.


Câu 2. Chỉ ra phương thức biểu đạt của bài thơ.

Trả lời: Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm kết hợp với tự sựmiêu tả.


Câu 3. Từ “bình minh” trong câu thơ “Đang nói về bình minh” có phải là từ láy không? Tại sao?

Trả lời: Không, “bình minh” không phải là từ láy.
Vì đây là từ ghép Hán Việt (bình = yên bình, minh = sáng), chỉ thời điểm sáng sớm, mang ý nghĩa rõ ràng chứ không có yếu tố lặp âm như từ láy.


Câu 4. Chỉ ra cách ngắt nhịp của các câu thơ trong bài thơ.

Trả lời: Cách ngắt nhịp thường thấy là 2/2 hoặc 2/3, ví dụ:

  • Tôi học / cây xương rồng (2/3)
  • Tôi học / lời con trẻ (2/3)
  • Lời răn / dạy đời mình (2/3)

Câu 5. Nêu ý nghĩa nhan đề của bài thơ.

Trả lời:
Nhan đề "Ngụ ngôn của mỗi ngày" gợi liên tưởng đến những bài học mang tính triết lý, được rút ra từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hằng ngày.
Tác giả như muốn nói: cuộc sống mỗi ngày là một bài học quý báu, và mỗi sự vật, hiện tượng xung quanh ta đều có thể trở thành một bài học nếu ta biết lắng nghe và chiêm nghiệm.


Câu 6. Những từ “trang giấy, nụ hồng, xương rồng, nắng bão, ngọn gió” thuộc từ loại nào?

Trả lời: Những từ đó đều thuộc danh từ.

  • Chỉ sự vật, hiện tượng: trang giấy, nụ hồng, xương rồng, nắng bão, ngọn gió.

Câu 7. Em hiểu thế nào về những câu thơ sau:

Tôi học cây xương rồng
Trời xanh cùng nắng bão
Tôi học trong nụ hồng
Màu hoa chừng rỏ máu

Trả lời:
Tác giả học được từ cây xương rồng và nụ hồng bài học về sự kiên cường, mạnh mẽ và nghị lực sống.

  • Xương rồng sống trong nắng gió khắc nghiệt nhưng vẫn vươn lên xanh tốt, tượng trưng cho nghị lực.
  • Nụ hồng rực rỡ nhưng ẩn sau vẻ đẹp là sự hy sinh, gian khổ (máu), thể hiện vẻ đẹp đầy đau thương và cao quý.

Câu 8. Theo em, tác giả học được bài học gì trong hai câu thơ:

Tôi học lời của biển
Đừng hạn hẹp bến bờ

Trả lời:
Tác giả học được bài học về sự rộng lượng, bao dung và không giới hạn bản thân trong khuôn khổ chật hẹp.
Biển đại diện cho sự bao la, rộng lớn, khuyên con người nên sống cởi mở, vượt qua những giới hạn nhỏ bé của mình.


Câu 9. Chỉ ra và phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ nổi bật trong bài thơ.

Trả lời:
Biện pháp tu từ nổi bật là nhân hóaẩn dụ.

  • Tác giả nhân hóa cây cối, thiên nhiên, trẻ em, người già… như những “người thầy” dạy mình bài học.
  • Ẩn dụ được sử dụng để thể hiện bài học sâu sắc: “nụ hồng” = vẻ đẹp có thể phải đánh đổi bằng máu, “biển” = sự rộng lớn, bao dung.
    → Tác dụng: Giúp bài thơ mang màu sắc triết lý sâu sắc, gần gũi, dễ cảm nhận và khơi gợi suy ngẫm nơi người đọc.

Câu 10. Hãy nhận xét về quan niệm về việc học của tác giả thể hiện trong bài thơ.

Trả lời:
Tác giả có quan niệm mở rộng và sâu sắc về việc học.

  • Học không chỉ ở sách vở, nhà trường, mà còn từ thiên nhiên, con người, cuộc sống.
  • Học từ những điều giản dị, gần gũi quanh ta mỗi ngày.
    → Đó là một quan niệm học tập tích cực, chủ động, không giới hạn, thể hiện tinh thần ham học hỏi và sự trưởng thành trong tư duy
  • đúng tick cho mik nha


Cho bài thơ 5 chữ, nhan đề : Điện ốm                                      Đêm nay điện bị ốm                                       Mẹ phải thắp đèn dầu                                    Ánh sáng đang chói chang                                    Bỗng điện gầy rất mau                                    Chiếc quạt buồn không chay               ...
Đọc tiếp

Cho bài thơ 5 chữ, nhan đề : Điện ốm

                                      Đêm nay điện bị ốm

                                       Mẹ phải thắp đèn dầu

                                    Ánh sáng đang chói chang
                                    Bỗng điện gầy rất mau
                                    Chiếc quạt buồn không chay
                                     Ấm nước buồn không sôi
                                      Bàn là buồn khôg nóng
                                      Ti vi buồn im hơi
                                       Em mong điện chóng khỏe 
                                      Cho mọi nhà điều vui

 

                                           (Nguyễn Loan, Báo họa mi, số 55)

 Hãy phân tích và phát biểu cảm nghĩ về bài thơ trên.

2
26 tháng 3 2019

Bài thơ nói về ngây thơ của bé khi mất điện. Bài thơ đã sử dụng nghệ thuật nhân hóa biến điện trở thành con người ( điện ốm).Vì điện ốm nên mọi vật không hoạt động được. Các vật vô tri vô giác được nhân hóa tiếp "quạt buồn ko chạy, ánh sáng gầy, nước buồn không sôi, bàn là buồn ko nóng,Ti Vi buồn im hơi "những sự vật ấy được nhân hóa kết hợp điệp từ buồn làm cho không khí buồn tẻ thêm khi điện ốm. Cách nói mong mỏi của bé làm cho điện như một người bạn thân gần gũi với con người,với cuộc sống, với bé.Bé muốn điện mau khỏe để cho mọi nhà đều vui.Bài thơ thật hồn nhiên, ngộ ngĩnh, các nói độc đáo, khiến bạn đọc thích thú.

Ngắn gọn thoy nhá ^^!!

                                            bài làm:

  Cách nói rất ngay thơ của các em bé khi mất điện, kết hợp vs nghệ thuật nhân hóa đã biến điện thành 1 con người. Vì điện ốm cho nên tất cả những công vc hàng ngày liên quan tới điện đều ngừng trệ , ko hoạt động đc. Cho nên, một loạt các vật vô tri vô giác đc nhân hÓA tiếp:'Anhs sáng đg chói chang, bỗng nhiên gầy rất mau"," Chieeusc quạt buồn ko chạy"," ấm nc buồn ko sôi",....Vừa nhân hóa , lại vừa kết hợp vs điệp từ "buồn" làm cho không khí buồn tẻ thêm khi "điện ốm". Cách ns mong mỏi của bé lm cho điện như 1 người bạn thân gần gũi vs con người, vs c/s, vs bé:

                                   " Em mong điện chóng khỏe

                                     Cho mọi nhà đều vui."

Bài thơ thật hồn nhiên , ngộ nghĩnh; cách nói độc đáo khiến bạn đọc thú vị.