Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
+ Ẩn dụ phẩm chất:
Người cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
+ Ẩn dụ hình thức:
Về thăm nhà Bác làng sen
Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng
(trong ví dụ này, còn có cả ẩn dụ cách thức “thắp”: nở hoa)
+ Ẩn dụ cách thức:
Vì lợi ích mười năm trồng cây
Vì lợi ích trăm năm trồng người
+ Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác:
Một tiếng chim kêu sáng cả rừng
Bạn tham khảo bài này:
Đã từ lâu, an toàn giao thông luôn là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội. Những năm gần đây, số tai nạn giao thông xả ra ở nước ta ngày càng nhiều. Số người chết vì tai nạn giao thông theo từng giờ, từng ngày đã lên đến mức báo động. Vậy chúng ta, nhất là những người trẻ, có suy nghĩ và hành động như thế nào để góp phần làm giảm thiểu tai nạn giao thông?
Trước hết, ta cần hiểu tai nạn giao thông là như thế nào? Khi tham gia giao thông trên đường, bất ngờ ta bị tai nạn do nguyên nhân chủ quan hoặc khách quan. Nhẹ thì chỉ thiệt hại về tài sản, nặng thì để lại thương tật suốt đời hoặc thậm chí là mất cả tính mạng, để lại biết bao đau thương, tiếc nuối cho những người thân. Từ khi con người sáng chế ra những phuơng tiện để di chuyển thì cũng đồng nghĩa với việc xuất hiện tai nạn giao thông, dù là ở nhiều hình thức khác nhau. Có thể nói, cứ mười lần bước ra đường phố thì đã nhìn thấy hết bảy lần xảy ra tai nạn giao thông. Vậy tại sao lại có được một con số thật khó tưởng tượng, vì đâu mà tai nạn giao thông lại xảy ra một cách quá phổ biến? Có nhiều lý do để giải thích, như đã nói ở trên là do khách quan và chủ quan mà nguyên nhân chủ quan lại chiếm đa số.
Nguyên nhân đầu tiên là do sự thiếu hiểu biết. Số đông dân chúng còn có quan niệm răng tai nạn nói chung và tai nạn giao thông nói riêng là do số mệnh con người quyết định. Họ không thấy rằng phần lớn tai nạn giao thông là có thể phòng tránh được. Thứ hai là có hiểu biết về luật giao thông nhưng do ý thức kém nên đã không chấp hành: uống rượu bia vượt quá nồng độ cho phép khi lái xe, không đội mũ bảo hiểm ở phần đường bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm, chở trên ba người phóng nhanh vượt ẩu… Đây cũng là nguyên nhân phổ biến nhất, làm đau đầu các nhà quản lí. Một phần nữa vì không có biện pháp kiểm soát, bắt nóng ngay khi phạm luật nên mọi người cứ vô tư phạm luật khi không thấy có cảnh sát giao thông. Xét về nguyên nhân khách quan, cơ sở hạ tầng của rất nhiều tuyến đường kém chất lượng do sự tắc trách của các cơ quan xây dựng, ăn hối lộ, rút xén vật liệu….đã gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng cho người tham gia giao thông.
Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ luật lệ giao thông, biết nghĩ đến sự an toàn cho người lưu thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi chuông cảnh báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội. Để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông thì mọi người đều phải chấp hành nghiêm luật giao thông , đi đúng tốc độ ,đúng phần đường ,không điều khiển xe khi đã uống rượu bia ,đi trên đường không nên ganh đua với người khác. Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc, đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông trẻ em. Phía nhà trường cần đa dạng hoá các sinh hoạt ngoại khoá của học sinh, sinh viên, trong đó có các hoạt động về tuyên truyền, phổ biến pháp luật giao thông. Tích cực phát huy tính kỷ luật nghiêm khắc của một nơi gọi là môi trường giáo dục học sinh, có như thế thì sẽ hạn chế tối đa tình trạng vi phạm luật an toàn giao thông của học sinh.
Riêng về phần học sinh chúng ta, ngay bây giờ,khi còn ngồi trên ghế nhà trường, hãy tích cực tham gia các hoạt động thiết thực do Đoàn trường tổ chức để tuyên truyền luật giao thông cho mọi người và gia đình, chấp hành nghiêm luật giao thông, đội mũ khi đi xe gắn máy. Không phải thực hiện theo cách đối phó mà hãy thực hiện vì chính sự an toàn của bản thân mình. Bản thân tôi cũng sẽ có gắng chấp hành luật giao thông thất tốt, góp một phần nhỏ nào đó làm giảm thiểu tai nạn giao thông, đem lại an toàn cho chính bản thân và những người xung quanh.
Tóm lại, tai nạn giao thông là một vấn đề bức bách cần giải quyết. Vấn đề này cần sự ý thức trách nhiệm và hành động cụ thể của từng cá nhân trong xã hội này. Hy vọng là một ngày gần đây, tình trạng tai nạn giao thông sẽ giảm thiểu tối đa, đem lại nhiều niềm vui cho những ai tham gia giao thông.
Kình gửi bà thân yêu của cháu !
Con là Trang con cả của mẹ Loan và ba Hạnh đây ạ ! Cuộc sống ở thành phố rất thú vị bà ạ ! Đến trường có rất nhiều bạn. Thành phố dường như tốt về mọi mặt nhưng vấn đề đang được quan tâm là vấn đề An toàn giao thông. Con được cô giáo dạy rất nhiều thông điệp về an toàn giao thông, nào là :
+ Đã uống rượu, bia thì không lái xe.
+ Đi xe phải đội mũ bảo hiểm.
+ Đi đúng làn đường quy định.
+ Không lái xe lên vỉa hè.
Và ba cũng đã nói cho con nghe về sự nguy hiểm của tai nạn giao thông nên con sẽ cố gắng làm đúng điều cô giáo dạy để không gây tai nạn giao thông ạ !
Thư đã dài, con muốn gửi lời thăm sức khỏe đến các em, cô, chú và ông bà ạ !
Con chúc bà mạnh khỏe, khi có dịp con sẽ về thăm bà !
Cháu yêu của bà
Triết
Trần Cao Anh Triết
Em năm tuổi, anh cũng năm.
Chiều mùa thu Hà Nội ấy, anh gặp em, cô gái nhỏ bé lạc lõng giữa khu chung cư, khóc rất thương tâm nhìn thấy em khóc anh không hề thấy hiếu kỳ. Tuy vậy, trong lòng anh phập phồng không yên, nhưng vẫn quyết định bỏ qua.
Nhưng,vào lúc ấy bàn tay nhỏ nhắn của em túm chặt lấy mép áo anh không hiểu do đâu Tim anh run rẩy và sung sướng cứ như... Đã chờ đợi em làm như thế… Từ lâu rồi gương mặt ngấn nước ấy long lanh như thế… Anh đã suýt nhầm lẫn tưởng rằng mình đã gặp được thiên sứ.
Và bắt đầu từ ấy… Mình quen nhau từ ấy.
Em trước đây, thích để tóc dài đen óng.
Thích nghe anh kể chuyện công chúa.
Thích cả những cây kẹo mút màu hồng.
Anh trước đây, thích biến em thành vật bất ly thân của mình.
Nhưng trong vô thức, trái tim anh đã bị em cám dỗ… Em thân yêu...trong vô thức, anh lỡ yêu em mất rồi.
Anh yêu đôi mắt của em.
Yêu cánh mũi em.
Yêu nụ cười em.
Yêu cả giọng nói của em.
Yêu mái tóc của em.
Yêu vạt áo em.
Yêu cả sự bướng bỉnh của em.
Anh đã yêu, yêu tất cả những gì thuộc về em.
Em mười lăm, anh cũng mười lăm.
Em thân yêu của anh, em bắt đầu kết giao với những bạn bè khác. Em bắt đầu uống rượu… Em, bắt đầu xa tầm nhìn của anh.
Anh rất sợ hãi, anh sợ rằng em sẽ bỏ anh mà đi, nếu như mất em rồi, anh cũng mất đi tất cả....
Và rồi thì anh cũng chẳng làm được gì em à. Nhìn em xa tầm tay anh dần, trái tim anh đau nhói.
Em cùng những "người bạn" của em rời bước đi đến một cuộc sống khác, cái cuộc sống mà anh chẳng thể ngờ một cô bé như em, người mà anh xem là thiên thần lại dính vào.
Năm em mười tám, anh cũng mười mười tám.
Em phát hiện em đang có thai, bố của đứa bé là ai em cũng không biết. Anh đề nghị sẽ nuôi đứa nhỏ nhưng em chỉ trao cho anh ánh nhìn căm phẫn bởi có lẽ em nghĩ anh thương hại em, nhưng không em ơi, anh yêu em… Và cả đứa bé.
Em lưỡng lự, em không muốn đứa bé ấy xuất hiện trên đời, nhưng em lại không nỡ bỏ nó.
Anh lưỡng lự, anh tự hỏi có nên thổ lộ với em và rồi sẽ làm lễ đính hôn sau đó đón em về nhà càng sớm càng tốt.
Nhưng rồi em từ bỏ, em đã từ bỏ đứa bé.
Và rồi anh cũng từ bỏ, anh từ bỏ lời nói trong thâm tâm.
Em ơi, mùa thu này thật buồn, anh nhìn ra khung cửa sổ, mộng tưởng về những tháng ngày còn bên em và tự hỏi, liệu ta có thể quay lại khoảng thời gian đó được không?
Căn chung cư cũ nơi anh và em gặp nhau đã bị giải thể, chúng đã bị đập đi em ạ, anh cảm thấy mình và toà chung cư cũ đó thật giống nhau, tan nát và vỡ vụn.
Chúng ta quen nhau lâu đến nỗi anh chẳng thể nhớ được ta đã gặp nhau từ khi nào, anh chỉ có thể nhớ, đó là một mùa hạ thật đẹp, đẹp như em, cô gái anh yêu.
Anh hối hận, hối hận vì đã không nói với em, nói những lời thật tâm của anh, nói rằng anh yêu em nhiều đến cỡ nào, và nói với em rằng đứa bé là con của anh.
Đêm tối vào một mùa đông lạnh lẽo, em đến gặp anh, khóc lóc, trên người đầy mùi rượu nói về việc em bị một gã đàn ông lợi dụng, cầu xin sự an ủi đến từ anh.
“Đồ tồi” “Thằng khốn”
Đó Là những từ em nói trong tiếng nức về gã đàn ông tồi tệ ấy.
Và rồi, em hôn anh, một nụ hôn cháy bỏng, cả anh và cả em đều vượt quá giới hạn.
Khi anh tỉnh dậy, em vẫn còn ngủ. Và khi anh rời đi mua đồ ăn em yêu thích, dâu tây, nhưng khi anh về thì em đã rời đi không một lời nhắn.
Sau đó hai ngày, anh thấy em cùng gã đàn ông em đã mắng chửi là "Thằng tồi" đang đi cùng với nhau, trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy… Như em đã trao cho anh.
Ngày em đi bỏ đứa nhỏ mà không nói với anh một lời, em không biết rằng anh đã khóc như thế nào, em không biết rằng anh đã chạy theo em trong mưa mà trái tim anh tan vỡ như thế nào.
Anh thấy em, em đứng trên tòa chung cư cũ ấy, tay em vuốt mái tóc đen dài mà anh luôn yêu, nhìn anh mỉm cười.
Em buông tay, nhưng lần này anh nào muốn buông tay em, tuy vậy, em vẫn vụt mất khỏi tay anh. Rơi xuống con phố bên dưới cùng với đứa con của anh.
Anh chỉ biết lẳng lặng nhìn em, anh không biết rằng anh đã khóc nhiều đến mức nào, anh gần như đã muốn đi theo em. Nhưng rồi anh lại sợ, không, anh không sợ chết, càng không sợ đau, anh chỉ sợ khi đối mặt với em, anh vẫn sẽ là một thằng ngu vô dụng.
Năm ấy em mười tám, và sẽ mãi chỉ dừng lại ở tuổi mười tám thơ mộng.
Năm anh hai mươi mốt, em vẫn mười tám.
Em đã bỏ anh được ba năm rồi em ạ, anh nhìn vào di ảnh của em mà khóc, anh vẫn yêu em, anh vẫn yêu em dù cho em không còn nữa.
Anh mỉm cười trong nước mắt, đưa tay vuốt ve bia mộ của em, thì thào:
"Hãy đợi anh…"
Anh yêu em, cô gái mùa thu năm ấy.
Và rồi chàng thiếu niên si tình năm ấy, mãi dừng lại ở tuổi hai mươi mốt.
Năm anh hai mươi mốt, anh gặp em, em nhìn anh mỉm cười, nụ cười chân thành và yêu thương.
Năm anh hai mươi mốt, em đã hai mươi mốt…
Nếu có kiếp sau, anh vẫn muốn yêu em…
***
# Aeri #
Ps: lưu ý: bản quyền thuộc về Aeri hợp tác cùng Đài truyền hình Seren, vui lòng không copy, mang đi nơi khác.
Link full ở đây : https://docs.google.com/document/d/1jHEYYT_EmvfRojcvlj4jVbQ5Q0OEAW2j5lE15Chr1T4/edit
# Aeri #
đọc đoạn thơ và trả lời câu hỏi
Nhưng mỗi năm một vắng
Người thuê viết nay đâu ?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
a) đoạn thơ trên trích trong bài thơ nào ? của ai=> Đây là bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên
b) trong đoạn thơ trên có một từ sai , chỉ ra và sửa từ sai đó=> Từ sai: "một" sửa thành "mỗi"=>"Nhưng mỗi năm mỗi vắng"
c) xác định biện pháp tu từ trong 2 câu thơ cuối=> Biện pháp nhân hóa
a, Đoạn thơ trên trích từ bài : "Ông đồ" của Vũ Đình Liên
b, Từ sai trong câu văn trên là : Những mỗi năm một văng ( từ gạch chân là từ sai)
Sửa lại thành: Những mỗi năm mỗi vắng ( từ gạch chân là đúng)
c, 2 câu cuối dùng nghệ thuật ẩn dụ
Mk lm ko bt có đúng ko bn kiểm tra lại nhé có lẽ hai câu a và b là đúng đó
danh từ:quê hương,chùm khế,con,ngày,đường,bướm,câu hát,quê ,Hà Nội,nơi,cánh đồng,cánh cò,dòng sông,làng,dải lụa,cây đa,làng,mái đình,con đường,nhựa,đầm sen,hương thơm,gió,hương sen,xóm làng,buổi chiều,bóng,cầu lông,diều,đồng,người dân.
động từ:là,trèo hái,đi học,về,bay,vang lên,nhớ đến,nằm,ở,uốn lượn ,đứng,làm, trải,tỏa,đưa,trải đều,lên,đi,đá,đánh,thả,lên(từ lên này mình ko chắc lắm)
tính từ:ngọt,rợp,vàng,ngoại ,thẳng,đào,sừng sững,cổ kính,phẳng lì,cuối,ngào ngạt,đều,hiền lành,chăm chỉ,thật thà,yêu.
đây bạn nhé,k cho mình nha!!!
1b 2a 3b 4c 5c 6d 7b 8c 9b 10b 11b 12b 13b 14c 15d
học tốt