Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bớt ngông thì sẽ tìm ra được cấu tạo và học giỏi hơn đấy emiu :)
Ban chi can nhin ban sau do nhin va phan h dung nhu the la xong
a) _ "Thế " trg câu 1 trỏ tính chất
_ " Thế" trg câu 2 trỏ hoạt hoạt động
_ "Thế " trg câu 3 trỏ tính chất
b) "chú " - đại từ
"ông" - ko phải đại từ
"ông bà" - đại từ trỏ số lượng
" anh em" - ko phải đại từ
" con" - đại từ
c) ai : Bn là ai vậy ?
gì : Bn tên là gì ?
bao nhiêu : quyển sách này giá bao nhiêu ?
thế nào : bây giờ bn đang cảm thấy thế nào ?
câu 1: bạn thân là người khiến mình tin tưởng để nóí cho họ mọi chuyện của mình (ví dụ thì chịu)
câu 2: Tình bạn là tình cảm của mình đối với một người bạn (chỉ là bạn thôi)
câu 3:mình không chắc nhưng khi một đôi bạn thân giận nhau thì sẽ làm lành không quá 3 phút (mình thử rồi)
(ý kiến riêng nha)
câu 1: bn thân là những người mik tin tưởng
câu 2 : tình bn là tình cảm đối với 1 người nào đó
câu 3: mik với nhỏ bn giận nhau trong 1 tuần lận
1. chú/cháu
2.em/ai
3.Thắng/Lan
4.Em
5.Ai/anh
6.ban
chúng được dùng để trỏ người.
#học tốt#.
1. Nghĩa đen: miêu tả bánh trôi nước.
Nghĩa bóng: số phận chìm nổi của phụ nữ Việt Nam trong chế độ phong kiến, phẩm chất và nét đẹp của người phụ nữ lúc ấy.
2.
+) Mở đầu bài thơ nhà thơ nói về hoàn cảnh người bạn đến chơi nhà. Đó chính là một người bạn xa đã lâu không gặp thế nhưng vẫn nhớ đến nhau và đến thăm nhà thơ.
+) Khi bạn đến chơi nhà không có một thứ gì để đãi bạn mà chỉ có mỗi hai người ngồi với nhau mà thôi. “Ta” vừa là nhà thơ lại vừa là người bạn kia. Vậy là trong vô vàn những thứ kể ra thì chỉ có mỗi hai chữ ta ấy mà thôi.
+) Khẳng định chiều sâu của tình bn , cái đắng quý nhất là đến vs nhau bằng tấm lòng
k cho mình nha
Đã hơn ba năm rồi nhưng kỷ niệm của ngày đầu đi học vẫn không phai mờ trong em. Sáng đó em dậy rất sớm. Em mặc bộ đồng phục mà mẹ đã chuẩn bị cẩn thận ngày hôm qua. Xong, bố đưa em tới trường. Bố dẫn em đến trước cửa lớp 1E em cứ níu chặt lấy bố. Cô giáo bước xuống mỉm cười: “Em đừng sợ, có cô ở đây! Em tên là gì?” - “Dạ, em tên là Nguyễn Duy Anh”. Rồi cô chỉ cho em chỗ ngồi. Em nhìn xung quanh tất cả đều mới lạ. Em không quên được những kí ức đó.