Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Con người cần ứng xử một cách có trách nhiệm và đầy nhân văn đối với tài nguyên thiên nhiên và sự sống của muôn loài. Thiên nhiên không chỉ là nơi cung cấp nguồn sống như nước, không khí, thực phẩm, năng lượng… mà còn là mái nhà chung của tất cả sinh vật trên Trái Đất. Tuy nhiên, thực trạng hiện nay cho thấy con người đang khai thác tài nguyên một cách thiếu kiểm soát, gây ô nhiễm môi trường, phá hủy hệ sinh thái và đẩy nhiều loài động thực vật đến bờ vực tuyệt chủng. Điều đó không chỉ làm mất đi sự đa dạng sinh học mà còn đe dọa trực tiếp đến chất lượng cuộc sống và sự tồn tại của chính chúng ta.Trước những hậu quả nghiêm trọng đó, mỗi người cần nâng cao nhận thức và thay đổi hành vi. Hãy bắt đầu từ những việc nhỏ: tiết kiệm điện, nước, hạn chế sử dụng túi ni-lông, trồng cây xanh, phân loại rác thải, không săn bắt động vật hoang dã… Đồng thời, cần tích cực tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường, lan tỏa lối sống xanh đến cộng đồng. Các tổ chức và chính phủ cũng cần có những chính sách quản lý tài nguyên hiệu quả, phát triển kinh tế theo hướng bền vững, hài hòa với thiên nhiên.Thiên nhiên là người bạn, là người mẹ nuôi dưỡng chúng ta từng ngày. Nếu chúng ta tiếp tục thờ ơ, sống ích kỷ và vô trách nhiệm, thì hậu quả sẽ không chỉ dành cho thế hệ hiện tại mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai con cháu mai sau. Vì vậy, bảo vệ thiên nhiên hôm nay chính là bảo vệ cuộc sống ngày mai — một cuộc sống xanh, sạch, lành mạnh và đầy hy vọng.

* Những cái "buồn" của nhân vật tôi thể hiện trong truyện:
- Ông giáo buồn khi muốn đỡ đần, giúp đỡ lão Hạc nhưng lão nhận ra sự khó chịu của thị - vợ ông giáo. Nên từ đó lão xa ông giáo dần, từ chối gần như hách dịch sự giúp đỡ của ông giáo.
- Ông giáo buồn khi biết tin lão Hạc xin Binh Tư bả chó. Ông giáo nghĩ lão Hạc đến bước đường cùng cũng trở nên tha hóa, nối gót Binh Tư, đi bắt chó nhà hàng xóm để có miếng ăn.
- Ông giáo buồn khi hóa ra cuộc đời vẫn đáng buồn khi cái sự nghèo khiến con người dễ bị tha hóa (như Binh Tư) hoặc bị dồn vào đến bước đường cùng (như lão Hạc), phải chọn cái chết để giữ lương tri và lòng tự trọng
* Những điều "buồn" cho thấy ông giáo là người giàu tình cảm, có tấm lòng nhân đạo sâu sắc. Biết nghĩ và biết thương người. Chỉ có điều nhận thức được những điều ấy mà không đủ sức mạnh để thay đổi, chuyển suy xã hội nên chỉ biết đau lòng, khóc và thương cho những kiếp người bất hạnh.

Câu chuyện nhỏ trên gợi cho em suy nghĩ là : Cần phải biết vượt qua những khó khăn, thử thách khắc nghiệt trong cuộc đời, đồng thời phải biết nắm bắt và tận dụng cơ hội để đạt đến đích.
( Chúc bạn học tốt )

Ngẫm về thiên chức người cầm bút, nhà văn Nguyễn Minh Châu từng chia sẻ: “Nhà văn tồn tại ở trên đời trước hết để làm công việc giống như kẻ nâng giấc cho những con người bị cùng đường tuyệt lộ, bị cái ác hoặc số phận đen đủi dồn đến chân tường…Nhà văn tồn tại ở trên đời để bênh vực cho những con người không có ai để bênh vực”. Nhà văn cũng từng chia sẻ một quan niệm sâu xa khác về điều này khi cho rằng: “Thiên chức của nhà văn là suốt đời đi tìm hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người”. Qua hình tượng người đàn bà trong “Chiếc thuyền ngoài xa”, ta càng thấm thía hơn thiên chức của Nguyễn Minh Châu trong những trang văn nghệ thuật.
Nhà văn Nguyễn Minh Châu đã gửi tới người đọc một quan niệm, một cái nhìn hết sức sâu sắc về vai trò của nhà văn trong quá trình sáng tạo nghệ thuật. Nhà văn nói đến hành trình “đi tìm hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người” phải chăng ý muốn nói đến những vẻ đẹp cao quý, không phô lộ mà khuất lấp, ẩn tàng thậm chí nhiều lúc còn nương náu dưới một cái vỏ xấu xí, thôi ráp như hạt ngọc ẩn sâu trong lòng con trai. Quan điểm của nhà văn Nguyễn Minh Châu đã góp một cái nhìn sâu sắc về “thiên chức của nhà văn trong quá trình sáng tác văn học”.
Khi miêu tả người đàn bà hàng chài, thiên chức của nhà văn được thể hiện trước hết ở những nét phác họa chân thực và niềm sẻ chia, thương cảm trước một nạn nhân của đói nghèo tăm tối. Dưới ngòi bút Nguyễn Minh Châu, người đàn bà mang thân hình cao lớn, thô kệch. Khuôn mặt rỗ, sắc mặt tái ngắt với vẻ mặt đầy mệt mỏi. Áo bạc phếch còn nửa thân dưới thì ướt sũng. Những hình ảnh, những nét vẽ ấy đã phác họa chân thực chân dung người đàn bà hàng chài khiến ta cảm tưởng như đó là một người phụ nữ bước từ cuộc đời vào trang văn. Trong văn học, ta đã bắt gặp nhiều cảnh tượng cái đói bủa vây, dồn đẩy cuộc sống con người xuống cùng cực đến mức phải ăn cháo cám, “làm no” bằng cách ăn đất sét. Còn ở đây, cái đói buộc họ phải ăn xương rồng luộc chấm muối – một loài cây hoang dại, đắng chát. Cuộc sống lam lũ, cực khổ của người đàn bà càng tăng lên gấp bội phần khổ đau với những tháng ngày bị chồng đánh đập. Những trận đòn mụ phải gánh nhiều như cơm bữa, bị đánh đến thừa sống thiếu chết. Người đàn bà ấy cam chịu đón nhận đòn roi như thể mình là người mang lỗi, không van xin, chối tội, thanh minh, không chống trả hay trốn chạy. Tất cả những tháng ngày ấy, mụ đều đứng im chịu đòn như một tảng đá nhẫn nhục.
Xem thêm: Phong cách nghệ thuật của Quang Dũng, Tố Hữu, Nguyễn Khoa Điềm
Thiên chức của nhà văn Nguyễn Minh Châu khi miêu tả hình tượng người đàn bà hàng chài còn được thể hiện ở sự trân trọng, ngợi ca những nét đẹp phẩm chất, tâm hồn người phụ nữ này. Đó là một người phụ nữ giàu đức hy sinh và rộng lòng vị tha. Vì con mà mụ buộc phải gửi thằng Phác lên bờ để không phải suốt ngày chứng kiến cảnh bố đánh đập mẹ. Dù bị đánh đập dã man, người đàn bà ấy vẫn không bỏ chồng để có người đàn ông chèo chống lúc phong ba, biển động, để các con của mụ có cha, nhà mụ có nóc. Mụ nhẫn nhục chịu khổ đau như vậy cũng một phần vì chồng mình, coi đó là một cách sẻ chia bất đắc dĩ khi người chồng bế tắc, mất cân bằng.
Một nét đẹp tâm hồn nữa ở người đàn bà hàng chài mà nhà văn Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm rất khéo léo đó chính là tâm hồn sâu sắc, thấu trải lẽ đời. Mục đích Đẩu gọi người đàn bà lên tòa án huyện là để giải phóng giúp mụ, khuyên mụ bỏ chồng. Nhưng kết quả là Đẩu vẫn không thể thuyết phục được sau khi nghe người đàn bà tâm sự. Người đàn bà hàng chài nhận thức được vì xấu, mặt rỗ nên mình ế muộn, nói không quá lời thì người chồng chính là ân nhân cuộc đời mụ. Hơn nữa, với mụ thì chồng mình là người hiền lành, chỉ hơi cục tính, trước đây chưa bao giờ đánh đập mụ. Cái thói vũ phu không phải là bản chất vốn có của người chồng. Bản thân mụ lúc nào cũng thấy có lỗi vì đẻ nhiều, nhà nghèo nên gánh nặng mưu sinh lúc nào cũng đè nặng lên vai người chồng. Theo như mụ nói, thì vì quá khổ, nên chồng mụ mới đánh chửi – một hành xử tiêu cực của kẻ bị dồn vào cảnh cùng đường. Chẳng những thế, trên thuyền cũng cần có một người đàn ông chèo chống, tấm lưng như lưng gấu của gã tuy đáng sợ nhưng lại là nơi vững chãi để mẹ con mụ dựa vào.
Nhà văn Nguyễn Minh Châu từng quan niệm rằng: “Thiên chức của nhà văn là suốt đời đi tìm những hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người.” : những hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người – là nét đẹp khuất lấp, ẩn sâu trong tâm hồn con người mà ta mới nhìn không thể thấy được.
– Người đàn bà hàng chài trong tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa là một trong rất nhiều những hạt ngọc như thế: Bề ngoài thua thiệt, bị cuộc sống dồn đẩy vào những hoàn cảnh trớ trêu, éo le nhưng vẫn luôn giữ được những phẩm chất đẹp đẽ mang tính truyền thống của người phụ nữ Việt Nam : nhân hậu, hiền thục, bao dung, vị tha, giàu lòng yêu thương và đức hi sinh…
Tôi sẽ giúp bạn làm sáng tỏ chủ đề "Tình yêu nước" dựa vào đoạn thơ trong bài "Tình sông núi" của Trần Mai Ninh và hiểu biết về các tác phẩm văn học hiện đại đã học trong chương trình Ngữ văn lớp 8 - tập 2.
1. Phân tích đoạn thơ của Trần Mai Ninh
Đoạn thơ sử dụng câu hỏi tu từ "Có mối tình nào hơn thế nữa..." để nhấn mạnh và khẳng định tình yêu nước là tình cảm cao đẹp, thiêng liêng nhất.
2. Liên hệ với các tác phẩm văn học hiện đại đã học trong chương trình Ngữ văn lớp 8 - tập 2 để làm sáng tỏ chủ đề "Tình yêu nước"
Để làm sáng tỏ chủ đề "Tình yêu nước", chúng ta có thể liên hệ với một số tác phẩm đã học, ví dụ:
3. Tổng kết
Như vậy, qua đoạn thơ của Trần Mai Ninh và những tác phẩm văn học đã học, chúng ta thấy rằng tình yêu nước là một chủ đề lớn, được thể hiện qua nhiều khía cạnh khác nhau: lòng yêu quê hương, đất nước, tinh thần chiến đấu bảo vệ Tổ quốc, sự gắn bó với nhân dân, ý chí xây dựng và phát triển đất nước. Tình yêu nước là một tình cảm thiêng liêng, cao đẹp, là động lực to lớn giúp dân tộc ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách để giành độc lập, tự do và xây dựng một đất nước Việt Nam giàu mạnh, hùng cường.
tik cho tui nha