Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê em là một vùng quê tuyệt đẹp nhưng có lẽ cái làm em nhớ nhất vẫn là sự thanh bình ở nơi đây. Vào buổi sáng sớm , những chú gà trống đứng trên đống rơm trước nhà cất tiếng gáy ò…ó...o… Tiếng gáy như một chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc gọi mọi người thức dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu. Từ các ngôi nhà , những làn khói bếp bay ra hòa quyện cùng không khí làm cho mọi người có cảm giác ấm cúng. Xa xa, mặt trời từ từ hiện lên sau lũy tre làng tỏa từng tia nắng ấm áp làm sương tan dần. Lúc ấy, em thường đưa tay đón lấy từng giọt sương như đón lấy những điều may mắn, tốt đẹp cúa một ngày mới. Sương đã tan dần, con đường làng trở nên nhộn nhịp bởi các bác nông dân đang ra đồng gặt lúa. Trên cánh đồng, lúa đã chín rộ báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những bông lúa nặng trĩu hạt như trả công cho người nông dân sau bao nhiêu ngày tháng vất vả “dãi nắng dầm sương”. Ánh nắng chiếu rọi làm cánh đồng như một thảm lụa vàng khổng lồ. Đó là cảnh thanh bình giản dị ở quê ngoại em.
k mk nha.
Chúc bạn học tốt.
a. Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè : So sánh ngang bằng.
b. Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm : So sánh hơn.
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi : So sánh hơn.
Các phép so sánh là :
a) +) Tâm hồn tôi là buổi trưa hè : so sánh ngang bằng
b) +) Con đi chăm núi ngàn khe
Chẳng bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm : so sánh không ngang bằng
+) Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi : so sánh không ngang bằng
CHÚC BẠN HỌC TỐT !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! :)