Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

BÀI LÀMThành phố Hồ Chí Minh, ngày … tháng … năm …Cô giáo kính mến!Thế là em đã không học cùng cô giáo hai năm rồi. Hiện nay chúng em đang tích cực ôn tập để chuẩn bị cho kì thi cuối năm. Em lại nhớ đến cô giáo. Em nhớ đến những trò chơi cô tổ chức cho chúng em ôn bài. Em nhớ đến những cái kẹo xinh xinh là phần thưởng của trò chơi. Em nhớ đến những giờ ôn tập hứng thú đến độ khi cô bảo hết giờ, chúng em ai cũng tiếc sao nó ngắn quá! Và rồi sau kì thi mà lớp chúng em do cô dạy được đứng đầu toàn khối 1, chúng em không được học cùng cô nữa. Chúng em lên lớp 2, còn cô giáo lại đón nhận các bạn mới vào trường.Tuy không học cùng cô, nhưng chúng em vẫn luôn nhớ đến cô nhất là vào những dịp thi học kì như hiện nay. Em hứa với cô sẽ cố gắng ôn tập thật cẩn thận, như lời cô dặn. Em cũng chúc lớp cô dạy sẽ đạt kết quả tốt như lớp chúng em hồi đó.Cuối thư, em kính chúc cô mạnh khỏe.Học trò cũ của côAùnhDương Thị Ngọc Aùnh
Cô ơi!
Có lẽ, đây là lá thư đầu tiên mà trong suốt gần mười năm trời con mới viết cho cô. Con biết, mình không phải là một đứa học trò có đủ tự tin để nói những suy nghĩ của mình cho cô nghe. Và hôm nay con biết con đủ lớn để viết nó ra...
Cô có biết không, những ngày đầu tiên khi con vừa bước chân vào ngôi trường mang tên trường THPT chuyên Hùng Vương, con thật sự bỡ ngỡ và cảm giác xa lạ. Là một đứa học trò chuyên Văn nhưng con luôn cảm giác mình có nhiều "may mắn" hơn là "tài năng" so với các bạn trong lớp. Nhưng khi được học những tiết học đầu tiên với cô, con lại thấy mình cần có động lực, đơn giản chỉ để được cô... chú ý và để cô vui.
Cứ vậy là con say mê, cố gắng, có khi thức trắng cả đêm chỉ để hoàn thành tất cả những bài viết cô giao.
Cô thường dạy con, sống là phải có ước mơ và con đã mơ ước trở thành một cô giáo, một ước mơ con ấp ủ từ bé. Lúc đó, trong tâm trí con có gì đó mạnh mẽ lắm cô ơi. Nó thôi thúc con phải thực hiện cho được ước mơ nhỏ bé đó, là một cô giáo dạy Văn... giống như cô. Nhưng rồi con vẫn không thể trả lời được câu hỏi: "Ước mơ là gì?". Có lẽ nó là những gì tự nhiên, gần gũi và đơn giản nhất, phải không cô?
Con còn nhớ, có một lần cô đã cho đội tuyển làm một đề bài với bốn chữ ngắn gọn: "Ước mơ của em". Con đã ngồi rất lâu vì chẳng biết sẽ phải viết những gì cho ước mơ đó.
Khi viết những dòng suy nghĩ đó vào bài, con thấy bản thân mình thật ngây ngô và khó hiểu. Con mong rằng sau khi tốt nghiệp đại học, con sẽ được đi đến một nơi nào đó thật xa xôi, một vùng quê nghèo để dạy học.
Con sẽ mang "cái chữ" và những gì mình đã học được từ trường lớp, từ cô để truyền đạt lại cho người dân nơi đây, nhất là những em nhỏ. Họ cần có những người tình nguyện như con hơn ai hết. Con sẽ là một cô giáo trẻ được nhiều người yêu mến.
Con sẽ góp phần giúp người dân nơi đây thay đổi cuộc đời, vượt qua nghèo đói, lạc hậu.
Con sẽ cầm tay các em nhỏ viết những con chữ đầu đời.
Con sẽ là một cô giáo nhiệt tình và hết lòng yêu thương học sinh như cô đã từng yêu thương tụi con vậy.
Con sẽ... Con sẽ... Và con sẽ... quay về để kể cho cô nghe thật nhiều điều "con sẽ" nữa. Nhưng những điều đó có quá xa vời với đứa con gái luôn thay đổi ước mơ nhanh chóng như con không cô?
Và rồi chính nhờ những dòng nhận xét chân tình, mộc mạc của cô mà con đã có đủ tự tin để đặt những viên gạch đầu tiên bắt đầu dựng hình con đường đi tới ước mơ. Cô viết rằng: "Chúc cho ước mơ của em sẽ thành hiện thực và trở thành đồng nghiệp của cô". Con đã không bao giờ ngờ được có một ngày con lại được quay về trường và làm đồng nghiệp với cô thật.
Thoắt cái mà đã xa hun hút, những ngày tháng mà đối với con là đẹp nhất của cuộc đời - khoảng thời gian trong trẻo, hồn nhiên và non xanh ấy. Hôm nay bước vào đời mới thấy muôn hình vạn trạng, mới thấy nhớ thương đến nao lòng những tháng năm đã qua.
Tất cả, tất cả những hình ảnh thân quen như sống dậy và vẹn nguyên như mới hồi nào. Con chỉ mong ước có lại được những món quà bé nhỏ, từng hộp sữa, và cả những vật dụng cá nhân mà cô đã kỹ lưỡng chuẩn bị cho từng đứa khi tụi con sắp lên đường ra xứ Huế mộng mơ tham gia kì thi Olympic 30/4.
Con nhớ tấm thiệp với những dòng chữ nắn nót của cô khi "những đứa con đầu tiên" của cô sắp "chinh chiến" trong kỳ thi học sinh giỏi Quốc gia. Nhớ cả những buổi trưa nóng bức, cơn buồn ngủ cứ vây đến với từng đứa, vậy mà cứ hễ nhìn thấy cô với bịch trái cây hay bánh kẹo trên tay bước vào lớp là tự nhiên đứa nào đứa nấy mắt cứ sáng rỡ, miệng cười toe toét... Thế đấy, cô đã yêu thương tụi con như một người mẹ, quan tâm tụi con tận tình.
Con giờ đã lớn hơn một chút so với cái ngày còn là học trò lớp Văn của cô. Nhưng con vẫn thích được ngồi nghe lại giọng nói nhẹ nhàng của cô mỗi khi cô giảng bài; vẫn thích được dõi theo bước chân của cô mỗi lúc cô có tiết đến trường và vẫn thích âm thầm quan tâm cô theo một cách riêng nào đó như những gì mà cô đã từng làm, từng yêu thương con cũng như các bạn.
Thế nhưng...
Con chỉ vừa bước chân chập chững vào nghề thì lại phải đối mặt với việc cô chuẩn bị về hưu. Thời gian sao mà trôi nhanh quá! Con vẫn còn mong muốn được ở bên cạnh cô, được cô dìu dắt và chỉ bảo mọi thứ.
Vì tất cả vẫn còn rất mới mẻ với con...cô ơi! Con biết rằng, ở cô vẫn còn có lòng say mê hết mực với nghề và với lớp lớp những đứa học trò yêu Văn.
Cho dù, mười năm hay hai mươi năm nữa không biết rằng con có thể làm được những việc giống như cô từng làm để đóng góp cho trường, cho xã hội hay không? Vậy mà thời gian đã sắp làm "chậm lại" một con người đầy nhiệt huyết, tận tình và hết lòng cống hiến.
Cô đành phải tạm gác lại những trang giáo án, những màu mực đỏ để quay về với cuộc sống đầm ấm ở gia đình nhỏ bé của mình. Chỉ còn vài tháng nữa thôi, con ước rằng thời gian cứ vậy mà ngưng đọng lại để con không phải nói lời chia tay với cô.
Con tự hứa sẽ làm tốt những gì cô dặn, sẽ nghe lời cô chỉ cần cô vẫn còn ngày ngày đến lớp. Chỉ cần nghĩ tới thôi, trái tim con cũng tự nhiên thấy đau nhói và nước mắt cứ vậy mà rơi ra. Cô ơi...!
Chị của cô có nói với con rằng, "Cô Vân là hoàng hôn, còn Sương sẽ là bình minh". Con sẽ nhớ, nhớ như in câu nói ấy để nối tiếp bước chân cô, hoàn thành tốt sứ mệnh "trồng người" mà cô và con đang mang.
Con không phải là đứa học trò tuyệt vời nhất cô có, nhưng con biết con luôn có những điều tuyệt vời nhất vì có cô và được là học trò của cô. Con mong cô luôn khỏe mạnh, luôn vui vẻ để con có thể quay về gặp cô và kể nhiều hơn nữa những điều "con sẽ...", cô nhé!
Thương cô rất nhiều!
Học trò của cô
Vũ Minh Huế

là học sinh lớp 5,sắp phải chia tay mái trường tiểu học thân yêu này, em cảm thấy rất buồn,nhớ kỉ niệm về mái trường thân yêu

Tả người
Mở bài: Giới thiệu người định tả.
Thân bài:
a) Tả hình dáng:
- Người đó bao nhiêu tuổi, khoẻ hay yếu, có những nét gì đặc biệt?
- Những biểu hiện của tuổi già qua mái tóc, nếp nhăn trên mặt, ánh mắt, miệng, răng, lưng, da dẻ, dáng đi...
- Dáng người nhỏ nhắn.
+ Mái tóc như thế nào
+ Đôi mắt ...
+ Nước da ...
+ Bàn tay ...
b)Tả tính tình:
- Những thói quen và sở thích của người đó
- Mối quan hệ của của người với người xung quanh, hàng xóm...
Kết bài: Tình cảm của em đối với người đó
Học tốt~~~
chẳng hiểu nổi bạn đang nghĩ cái gì.Mình học lớp 5 trường tiểu học Lê Văn Tám

- Những bài văn tả cảnh đã học trong học kì I.
Tuần | Các bài văn tả cảnh | Trang |
1 | - Quang cảnh làng mạc ngày mùa - Hoàng hôn trên sông Hương - Nắng trưa | 10 11 12 |
- Buổi sớm trên cánh đồng | 14 | |
2 | - Rừng trưa - Chiều tối | 21 22 |
3 | - Mưa rào | 31 |
4 | - Đoạn văn tả biển của Vũ Tú Nam - Đoạn văn tả con kênh của Đoàn Giỏi | 62 62 |
5 | - Vịnh Hạ Long | 70 |
6 | - Kì diệu rừng xanh | 75 |
7 | - Bầu trời mùa thu - Đất Cà Mau | 87 89 |
Trình bày dàn ý
* Bài: Hoàng hôn trên sông Hương
- Mở bài: Giới thiệu sự yên tĩnh của Huế lúc hoàng hôn.
- Thân bài: Tả sự thay đổi sắc màu của sông Hương và hoạt động của con người bên sông lúc hoàng hôn.
Thân bài có hai đoạn:
Đoạn 1: Tả sự thay đổi sắc màu của sông Hương từ lúc hoàng hôn tới lúc tối hẳn.
Đoạn 2: Tả hoạt động của con người bên bờ sông, trên mặt sông từ lúc hoàng hôn đến lúc thành phô" lên đèn.
- Kết bài: Sự thức dậy của Huế sau hoàng hôn.
* Bài: Nắng trưa
- Mở bài: Nhận xét chung về nắng trưa.
- Thân bài: Cảnh vật trong nắng trưa.
Thân bài chia làm bốn đoạn:
+ Đoạn 1: Hơi đất trong nắng trưa dữ dội.
+ Đoạn 2: Tiếng võng đưa và câu hát ru em trong nắng trưa.
+ Đoạn 3: Cây cối và con vật trong nắng trưa.
+ Đoạn 4: Hình ảnh người mẹ trong nắng trưa.
- Kết bài: Cảm nghĩ về mẹ.
* Bài: Vịnh Hạ Long
- Mở bài: Giới thiệu về vịnh Hạ Long
- Thân bài: Ta sự kì vĩ, duyên dáng và những nét đặc biệt hấp dẫn của vịnh Hạ Long qua bốn mùa.
Phần thân bài chia làm ba đoạn:
+ Đoạn 1: Tả sự kì vĩ của vịnh Hạ Long với hàng nghìn hòn đảo.
+ Đoạn 2: Tả vẻ duyên dáng của vịnh Hạ Long.
+ Đoạn 3: Tả những nét riêng biệt, hấp dẫn của vịnh Hạ Long qua mỗi mùa.
- Kết bài: Khẳng định chủ quyền của vịnh Hạ Long.
* Bài: Kì diệu rừnq xanh
- Mở bài: Giới thiệu vẻ đẹp kì diệu của rừng xanh.
- Thân bài: Đặc điểm của rừng xanh.
Thân bài chia thành hai đoạn:
+ Đoạn 1: Tả vẻ đẹp sống động của rừng xanh qua việc tả hoạt động của con thú.
+ Đoạn 2: vẻ đẹp của rừng khộp.
- Kết bài: Cảm nghĩ của tác giả.
* Bài: Đất Cà Mau
- Mớ bài: Giới thiệu những đặc điểm của đất Cà Mau sớm nắng, chiều mưa.
- Thân bài:
+ Đoạn 1: Mưa ở Cà Mau.
+ Đoạn 2: Miêu tả đất đai, cây cối, nhà cửa ở Cà Mau.
- Kết bài : Suy nghĩ của tác giả về tính cách con người Cà Mau.


-Nếu càng học tập chăm chỉ thì chúng ta sẽ càng tiến bộ trong học tập.
-Học đến đâu ,hiểu đến đấy.
...…………………
-Neu cang hoc tap cham chi thi chung ta se cang tien bo hon truoc
-Hoc den dau ,hieu den day

câu 1:
- Là ngày khai trường đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ CỘng hòa, ngày khai trường ở nước Việt Nam độc lập sau nhiều năm bị thực dân Pháp đô hộ.
- Từ giờ phút này trở đi, các em bắt đầu được nhận một nền giáo dục hoàn toàn Việt Nam.
Câu 2 (trang 5 sgk Tiếng Việt lớp 5 tập 1): Sau Cách mạng tháng Tám, nhiệm vụ của toàn dân là gì?
Trả lời:
Toàn dân xây dựng lại cơ đồ mà tổ tiên ta đã để lại, làm cho nước ta theo kịp các nước khác trên toàn cầu.
Câu 3 (trang 5 sgk Tiếng Việt lớp 5 tập 1): Học sinh có trách nhiệm như thế nào trong cuộc kiến thiết đất nước?
Trả lời:
Học sinh phải cố gắng, siêng năng học tập, ngoan ngoãn, nghe thầy, yêu bạn để mai sau khôn lớn xây dựng đất nước, làm cho dân tộc Việt Nam bước tới đài vinh quang, sánh vai với các cường quốc năm châu.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!