Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đoạn văn có hai câu đặc biệt
Và lắc . Và xóc dùng để liệt kê các hiện tượng gắn với hành trình của chiếc xe.
tick nhé
câu: "từ chiều, lại bắt đầu trở rét" là rút gọn thành phần chủ ngữ
câu: "gió. mưa. não nùng" là rút gọn thành phần chủ ngữ và vị ngữ
câu: "đường vắng ngắt> chưa tới tám giờ mà đường đã vắng ngắt" là rút gọn thành phần chủ ngữ
a.
- Đoạn trích trên được trích từ văn bản " Đức tính giản dị của Bác Hồ
- Tác giả là Phạm Văn Đồng
b.
- Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là nghị luận
- Qua đoạn trích trên, em cảm nhận được rằng tác giả là người vô cùng gần gũi, thân thiết với Bác. Ngoài ra, tác giả còn thể hiện sự ngưỡng mộ, kính trọng và tự hào đối với Hồ Chủ tịch
c.
- Câu trên sử dụng biện pháp tu từ liệt kê
Phép liệt kê ...'' bữa cơm, đồ dùng, cái nhà, lối sống ''
-Phép liệt kê trong đoạn trích trên nhằm diễn tả được đày đủ hơn, sâu sắc hơn những khía cạnh khác nhau về tư tưởng, tình cảm của tác giả. Không chỉ vậy, nó còn thể hiện được tình cảm chân thành của tác giả đối với Bác.
Chúc bạn thi tốt !
mọi người ơi giúp mình với cảm ơn nhiều
bí quá òi
d,Ý kiến cho hai câu đầu của bài thơ thuần tuý tả cảnh, hai câu sau của bài thơ thuần tuý tả tình là chưa chính xác, bởi:
Ta hãy chú ý đến chữ “sàng” trong câu thơ thứ nhất (sàng ở đây có nghĩa là giường). Như thế chữ sàng gợi cho ta nghĩ rằng nhà thơ đang nằm mà không ngủ được. Và cũng vì nằm trên giường không ngủ thì mới thấy ánh trăng xuyên qua cửa. Hơn thế nữa chắc chắn phải có một chủ thể trữ tình ở đây thì mới có cái sự “nghi” (Ngỡ mặt đất phủ sương) được. Nhân vật trữ tình rất có thể là chưa ngủ, hoặc ngủ rồi nhưng tỉnh dậy và không ngủ được nữa. Trong trạng thái mơ màng ấy mới có cái sự nghi ngờ rất đẹp (trăng sáng mà ngỡ là sương). Như thế dù không trực tiếp tả người, câu thơ vẫn gợi lên được trạng thái và tình cảm của con người.
- Hai câu thơ sau cũng vậy. Thực ra chỉ có đúng ba chữ trực tiếp tả tình, đó là: tư cố hương (nhớ về quê cũ), còn lại đều tả cảnh, tả người. Hay nói chính xác hơn cảnh được tả để chuyển tải cái tình quê hương da diết.
Như thế, từ đây có thể rút ra kết luận: trong bài thơ này (và cả một số bài thơ Đường khác nữa), hai câu đầu (hoặc nửa trên) thường thiên về tả cảnh (trong cảnh có tình), ngược lại hai câu sau thiên về tả tình (trong tình có cảnh).
/hoi-dap/question/108228.html
Đọc đoạn trích em thấy con người và rừng phương Nam thật đặc biệt và cũng thật đẹp. Ở con người em thấy là những người chăm chỉ, chịu khó, từng trải và có vốn sống phong phú. Rừng phương Nam thì thật đẹp, thật hùng vĩ nhưng cũng thật hoang sơ.
Bạn ơi khi viết văn không nên viết tắt mà trong trường hợp này bạn viet chẳng rõ thì lam sao mà tìm dược
Mà mình cũng không thấy câu nào là câu rút gọn cả, bạn kiểm tra lại đi rồi mình giúp cho nhé !!!
mình đánh nhầm đề