K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Cái gì quý nhất?

Một hôm, trên đường đi học về, Hùng, Quý và Nam trao đổi với nhau xem ở trên đời này, cái gì quý nhất.

Hùng nói : "Theo tớ, quý nhất là lúa gạo. Các cậu có thấy ai không ăn mà sống được không ?"

Quý và Nam cho là có lí.Nhưng đi được mươi bước, Quý vội reo lên : "Bạn Hùng nói không đúng. Quý nhất phải là vàng. Mọi người chẳng thường nói quý như vàng là gì? Có vàng là có tiền, có tiền sẽ mua được lúa gạo!"

Nam vội tiếp ngay : "Quý nhất là thì giờ. Thầy giáo thường nói thì giờ quý hơn vàng bạc. Có thì giờ mới làm ra được lúa gạo, vàng bạc !"

Cuộc tranh luận sôi nổi, người nào cũng có lí, không ai chịu ai.Hôm sau, ba bạn đến nhờ thầy giáo phân giải.

Nghe xong, thầy mỉm cười rồi nói :

-Lúa gạo quý vì ta phải đổ bao mồ hôi mới làm ra được. Vàng cũng quý vì nó rất đắt và hiếm. Còn thì giờ đã qua đi thì không lấy lại được, đáng quý lắm. Nhưng lúa gạo, vàng bạc, thì giờ vẫn chưa phải là quý nhất. Ai làm ra lúa gạo, vàng bạc, ai biết dùng thì giờ ? Đó chính là người lao động, các em ạ. Không có người lao động thì không có lúa gạo, không có vàng bạc, nghĩa là tất cả mọi thứ đều không có, và thì giờ cũng trôi qua một cách vô vị mà thôi.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

1. Theo Hùng, Quý, Nam, cái gì quý nhất trên đời là gì ?

2. Mỗi bạn đưa ra lí lẽ như thế nào để bảo vệ ý kiến của mình ?

3. Vì sao thầy giáo cho rằng người lao động mới là quý nhất ?

4. Chọn tên gọi khác cho bài văn và nêu lí do vì sao em chọn tên gọi đó.

By Phạm Mạnh Cường.

2
29 tháng 10 2017

Câu 1: Theo Hùng, Quý, Nam cái gì quý nhất trên đời?

Trả lời:

- Hùng thì cho rằng lúa gạo là quý nhất.

- Quý thì khẳng định vàng là quý nhất.

- Nam thì không tán đồng ý kiến của hai bạn và cho rằng thì giờ mới là quý nhất.

Câu 2: Mỗi bạn đưa ra lí lẽ như thế nào để bảo vệ ý kiến của mình?

Trả lời:

Mỗi bạn đều có những lí lẽ riêng để bảo vệ ý kiến của mình:

- Lí lẽ của Hùng: lúa gạo nuôi sống con người.

- Lí lẽ của Quý: có vàng là có tiền, có tiền mua được lúa gạo.

- Lí lẽ của Nam: có thì giờ mới làm ra được lúa gạo, vàng bạc.

Câu 3: Vì sao thầy giáo cho rằng người lao động là quý nhất?

Trả lời:

Sau khi khẳng định những cái mà Nam, Hùng, Quý đưa ra là đúng, lập luận có cơ sơ, có lí: lúa gạo, vàng bạc, thì giờ đều quý cả nhưng chúng chưa phải là cái quý nhất.

Thầy khẳng định: người lao động là quý nhất, bởi vì: không có người lao động thì sẽ không có lúa gạo, vàng bạc và thì giờ cũng trôi qua một cách vô vị. Lí lẽ của thầy đưa ra có tình vừa có lí, chặt chẽ mà không ai có thể phản bác được.

Câu 4: Chọn tên khác cho bài văn và nêu lí do sao em chọn tên đó.

Trả lời:

(Tùy theo cảm nhận của từng em về câu chuyện trên mà đặt tên cho phù hợp và nêu lí lẽ của mình để bảo vệ tiêu đề mà mình đặt). Ví dụ em đặt tên câu chuyện là: “Người lao động là quý nhất”. Vì qua cuộc tranh luận của các nhân vật, cuối cùng bài văn kết luận: Người lao động là quý nhất.

Hoặc em đặt tên: “Cuộc tranh luận bổ ích”. Vì câu chuyện kế lại một cuộc tranh luận rất bổ ích cho nhiều người. Tuy mỗi người đều có cái lí của mình cả. Nhưng cuối cùng đều thống nhất chung về một nhận thức giúp cho mỗi người có thêm nhận thức mới toàn diện hơn, đầy đủ hơn.

* Nội dung chính: Khi tranh luận mỗi người đều có lí lẽ bảo vệ cho nhận thức quan điểm của mình nhưng không bảo thủ mà cần tiếp nhận những ý kiến mới. Nếu ý kiến đó giàu sức thuyết phục, có lí, có tình.

30 tháng 10 2017

câu 1:

- Theo Hùng, lúa gạo là quý nhất trên đời.

- Theo Quý, vàng là quý nhất trên đời.

- Theo Nam, thì giờ là quý nhất trên đời.

câu 2:

Hùng: lúa gạo là quý nhất trên đời vì lúa gạo nuôi sống con người.

Quý: vàng là quý nhất trên đời vì có vàng là có tiền, có tiền mua được lúa gạo.

Nam: thì giờ là quý nhất trên đời vì có thì giờ mới làm ra được lúa gạo, vàng bạc.

câu 3:

Thầy giáo cho rằng người lao động là quý nhất. Trước tiên thầy tôn trọng ý kiến của ba bạn nhỏ, lập luận có trình tự: lúa gạo, vàng bạc, thì giờ đều rất quý nhưng chưa phải là quý nhất. Khẳng định cái đúng của ba bạn học sinh thầy nêu ra ý kiến mới của thầy sâu sắc hơn: Không có người lao động thì không có lúa gạo, vàng bạc và thì giờ cũng trôi qua một cách vô vị. Vì vậy, người lao động là quý nhất.

câu 4:

Nội dung: Cuộc tranh luận của các bạn học sinh nhằm đề cao sức lao động sáng tạo của con người.



 copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quáCơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.Có thể nói...
Đọc tiếp

 

copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quá

Cơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.

Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu rồi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình bạn của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiều điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi biết cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko nghe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài ngày sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng giận tớ nha.... Chỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi bạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc sống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tôi những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa rồi. Tớ rất muốn đc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....

Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu.

Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi dẫu nhân gian muôn màu đổi thay

7
22 tháng 10 2016

sửa lại một chút thì truyền cảm hơn

nhưng cx hay

22 tháng 10 2016

hay

Bài 2: Hãy tìm các từ Hán Việt trong truyện Bánh chưng, bánh giầy sau :         Hùng Vương lúc về già, muốn truyền ngôi, nhưng nhà vua có những hai mươi người con trai, không biết chọn ai cho xứng đáng. Giặc ngoài đã dẹp yên, nhưng dân có ấm no, ngai vàng mới vững. Nhà vua bèn gọi các con lại rồi nói :         - Tổ tiên ta từ khi dựng nước, đã truyền được sáu đời. Giặc Ân nhiều...
Đọc tiếp

Bài 2: Hãy tìm các từ Hán Việt trong truyện Bánh chưng, bánh giầy sau :

         Hùng Vương lúc về già, muốn truyền ngôi, nhưng nhà vua có những hai mươi người con trai, không biết chọn ai cho xứng đáng. Giặc ngoài đã dẹp yên, nhưng dân có ấm no, ngai vàng mới vững. Nhà vua bèn gọi các con lại rồi nói :

         - Tổ tiên ta từ khi dựng nước, đã truyền được sáu đời. Giặc Ân nhiều lần xâm lấn bờ cõi, nhờ phúc ấm Tiên Vương ta đều đánh đuổi được, thiên hạ được hưởng thái bình. Nhưng ta già rồi, không sống mãi ở đời, người nối ngôi ta phải nối được chí ta, không nhất thiết phải là con trưởng. Năm nay, nhân lễ Tiên Vương, ai làm vừa ý ta, ta sẽ truyền ngôi cho, có Tiên Vương chứng giám.

          Các lang ai cũng muốn ngôi báu về mình, nên cố làm vừa ý vua cha. Nhưng ý vua cha thế nào, không ai đoán được. Họ chỉ biết đua nhau làm cỗ thật hậu, thật ngon đem về lễ Tiên Vương.

           Người buồn nhất là Lang Liêu. Chàng là con thứ mười tám ; mẹ chàng trước kia bị vua cha ghẻ lạnh, ốm rồi chết. So với anh em, chàng thiệt thòi nhất. Những anh em của chàng sai người đi tìm của quý trên rừng, dưới biển. Còn chàng, từ khi lớn lên, ra ở riêng chỉ chăm lo việc đồng áng, trông lúa, trồng khoai ; bây giờ nhìn quanh trong nhà cũng chỉ có khoai, lúa là nhiều. Nhưng khoai, lúa tầm thường quá !

           Một hôm, chàng nằm mộng thấy thần đến bảo :

           - Trong trời đất, không gì quý bằng hạt gạo. Chỉ có gạo mới nuôi sống con người và ăn không bao giờ thấy chán. Các thứ khác tuy ngon, nhưng hiếm, mà người không làm ra được. Còn lúa gạo thì mình trồng lấy, trồng nhiều được nhiều. Hãy lấy gạo làm bánh mà lễ Tiên Vương.

           Tỉnh dậy, Lang Liêu mừng thầm. Càng ngẫm nghĩ, chàng càng thấy lời thần nói đúng. Chàng bèn chọn thứ gạo nếp thơm lừng, trắng tinh, hạt nào hạt nấy tròn mẩy, đem vo thật sạch, lấy đậu xanh, thịt lợn làm nhân, dùng lá dong trong vườn gói thành hình vuông, nấu một ngày một đêm thật nhừ. Để đổi vị, đổi kiểu, cũng thứ gạo nếp ấy, chàng đồ lên, giã nhuyễn, nặn hình tròn.

            Đến ngày lễ Tiên Vương, các lang mang sơn hào hải vị, nem công chả phượng tói, chẳng thiếu thứ gì. Vua cha xem qua một lượt rồi dừng lại trước chồng bánh của Lang Liêu, rất vừa ý, bèn gọi lên hỏi. Lang Liêu đem giấc mộng gặp thần ra kể lại. Vua cha ngẫm nghĩ rất lâu rồi chọn hai thứ bánh ấy đem tế Trời, Đất cùng Tiên Vương.

            Lễ xong, vua cho đem bánh ra ăn cùng với quần thần. Ai cũng tấm tắc khen ngon. 

            Vua họp mọi người lại nói:

             - Bánh hình tròn là tượng Trời ta đặt tên là bánh giầy. Bánh hình vuông là tượng Đất, các thứ thịt mỡ, đậu xanh, lá dong là tượng cầm thú, cây cỏ muôn loài, ta đặt tên là bánh chưng. Lá bọc ngoài, mĩ vị để trong là ngụ ý đùm bọc nhau. Lang Liêu đã dâng lễ vật hợp với ý ta. Lang Liêu sẽ nối ngôi ta, xin Tiên Vương chứng giám.

             Từ đấy, nước ta chăm nghề trồng trọt, chăn nuôi và có tục ngày Tết làm bánh chưng, bánh giầy. Thiếu bánh chưng, bánh giầy là thiếu hẳn hương vị ngày Tết.

Giúp mình nha!

 

3
14 tháng 8 2019

từ Hán Việt: Nhà vua, Tiên Vương, mĩ vị, sơn hào, hải vị,phúc ấm

ko chắc lắm

12 tháng 1

Bạn có một yêu cầu thú vị đấy! Việc tìm kiếm từ Hán Việt trong truyện "Bánh chưng, bánh giầy" không chỉ giúp bạn hiểu rõ hơn về câu chuyện mà còn làm giàu vốn từ ngữ của mình nữa. Sau đây là một số từ Hán Việt mình tìm được, cùng với một chút giải thích nho nhỏ để bạn dễ hiểu nhé: Hùng Vương: Vương (王) có nghĩa là vua. truyền ngôi: Truyền (傳) là trao lại, ngôi ( ngôi vị) (位) là vị trí của vua. xứng đáng: Xứng (稱) là phù hợp, đáng (當) là thích hợp. dẹp yên: Dẹp (平) là làm cho yên, yên ( yên tĩnh) (靜) là không có chiến tranh loạn lạc. ấm no: Ấm (暖) là đủ ấm áp, no (飽) là đủ ăn. ngai vàng: Ngai (御) là chỗ ngồi của vua, vàng (金) là kim loại quý, ở đây chỉ sự tôn quý. vững: ( vững chắc) (穩) là chắc chắn. Tổ tiên: Tổ (祖) là ông cha, tiên (先) là những người đi trước. dựng nước: Dựng (建) là xây dựng, nước (國) là quốc gia, đất nước. sáu đời: Đời (代) là thế hệ. giặc Ân: Ân (殷) tên một triều đại Trung Quốc, ở đây chỉ kẻ thù xâm lược. xâm lấn: Xâm (侵) là xâm phạm, lấn (佔) là chiếm lấy. bờ cõi: Bờ (邊) là mép, cõi (境) là ranh giới đất nước. phúc ấm: Phúc (福) là điều may mắn, ấm (蔭) là sự che chở, phù hộ. Tiên Vương: Tiên (先) là những người đi trước, Vương (王) là vua. thiên hạ: Thiên (天) là trời, hạ (下) là dưới, thiên hạ chỉ tất cả mọi người trong đất nước. thái bình: Thái (太) là lớn, bình (平) là yên ổn. nối ngôi: Nối (繼) là tiếp tục, ngôi (位) là vị trí của vua. con trưởng: Trưởng (長) là lớn nhất, con trưởng là con trai đầu lòng. nhân lễ: Nhân (因) là bởi vì, lễ (禮) là nghi lễ cúng bái. ngôi báu: Ngôi (位) là vị trí, báu (寶) là quý giá. sơn hào hải vị: Sơn (山) là núi, hào ( hào sản) (豪) là của ngon vật lạ, hải (海) là biển, vị ( vị ngon) (味) là món ăn ngon. nem công chả phượng: Công (孔雀) là con công, phượng (鳳凰) là chim phượng hoàng (loài chim quý trong truyền thuyết). quần thần: Quần (群) là tập hợp nhiều người, thần (臣) là bề tôi. tấm tắc: Là từ mô phỏng âm thanh, chỉ sự khen ngợi. Mình đã cố gắng tìm ra những từ Hán Việt phổ biến và dễ hiểu nhất. Hi vọng danh sách này sẽ giúp ích cho bạn! Nếu bạn muốn tìm hiểu sâu hơn về ý nghĩa của các từ này hoặc muốn mở rộng vốn từ Hán Việt, mình rất sẵn lòng hỗ trợ thêm. Bạn chỉ cần cho mình biết nhé!

30 tháng 10 2016

câu c nhé bạn

23 tháng 11 2016

Cảm ơn bn nhìu nha

Bài văn thứ 2 của mình ! ( Lớp 6 TLV số 7 đề 3 )Bình luận và chấm điểm nữa nhé ! Mai kiểm tra rồi ! Cảm ơn !Tuổi thơ con người khi xưa ai cũng được bao bọc giữa những ước mơ viễn vong. Em cũng vậy ! Một thời thơ ấu xưa kia đã từng ước mình là cô Tấm hiền dịu được kết hôn với nhà vua, hay một cô tiên hay cả chàng Khoai thật thà đọc " Khắc nhập " " khắc xuất " cũng có thể...
Đọc tiếp

Bài văn thứ 2 của mình ! ( Lớp 6 TLV số 7 đề 3 )

Bình luận và chấm điểm nữa nhé ! Mai kiểm tra rồi ! Cảm ơn !

Tuổi thơ con người khi xưa ai cũng được bao bọc giữa những ước mơ viễn vong. Em cũng vậy ! Một thời thơ ấu xưa kia đã từng ước mình là cô Tấm hiền dịu được kết hôn với nhà vua, hay một cô tiên hay cả chàng Khoai thật thà đọc " Khắc nhập " " khắc xuất " cũng có thể trừng trị kẻ xấu.Những người đó lúc nào cũng nổi tiếng, ai cũng mến mộ.Không hiểu sao bây giờ em lại quý ông Bụt hơn, không hiểu sao nữa. Có lẽ truyện nào cũng có Bụt nên em cũng quen và thân với Bụt hơn

" Bụt thật tuyệt ! " Em bất ngờ thốt lên khi vừa kiếm được câu truyện Cây tre trăm đốt hồi nhỏ để đâu mất. Mê đọc quá tới nỗi đến giờ ngủ rồi mà vẫn bắc đèn vào giường, vừa nằm vừa đọc. Đang đọc mê man rồi không hiểu sao mắt em mờ dần, rồi đến thế giới thần tiên lúc nào không hay. Thế giới thần tiên rất huyền ảo, không bờ, thế giới vô tận.Xung quanh sương mù bao phủ, mờ ảo đơn điệu nhưng giữa cái đơn điệu ấy hiện ra là chiếc cầu vồng lấp lánh bảy sắc, và các thần tiên mỗi sắc lấp lánh xinh đẹp khác nhau đang bàn tán gì đó. Hình như sắp có cuộc họp lớn của vua mặt trời, cai quản cả dãy ngân hà nên ai cũng mặc đẹp và không dám lơ là. Lúc này, trang phục của em cũng thật là đẹp : Chiếc đầm hồng lấp lánh ánh của những ngôi sao dính trên cùng đôi giày dính sao. Sau lưng em cũng có cánh bằng lông vũ tuyệt đẹp, phất cánh nhè nhẹ lấp lánh. Trông em cũng xinh xắn như tiên thật sự vậy.

Cuộc họp bắt đầu. Mặt trời dần dần ló ra, ánh sáng ngài gọi dậy cả thế giới, cả dãy ngân hà sau màn đêm yên tĩnh. Các nàng tiên xì xào, rằng mình đẹp nhất, chắc mình sẽ được phong chức cao hay có phép thuật mạnh hơn gì đó.

Mặt trời cất giọng nói :

- Hôm nay ta tuyên dương Bụt đầu tiên.Bụt là tiên có số tuổi lớn nhất trong các tiên. Bụt giúp đỡ rất nhiều người nhưng Bụt vẫn không cao chức hơn các tiên khác vì từ đó ta muốn cho Bụt lên chức cao hơn nhưng Bụt cũng từ chối, hôm nay ta vẫn muốn phân Bụt lên chức Cận thần của ta...

Nghe tới đây, em nhìn sang Bụt. Bụt có dáng cao, lịch lãm, trông hiền từ như ông nội em đã mất vậy. Bụt hợp với bộ quần áo trắng đơn điệu cùng đôi ruốc gỗ cổ xưa nhưng cũng thấy được rõ ràng cái chất lịch lãm của Bụt. Chòm râu dài bạc phơ, da dẻ hồng hào, đôi mắt hiền từ nhưng sâu thẳm những vết chân chim. Bây giờ, Bụt đang ngồi một cách chăm chú nghiêm túc nghe họp, không xì xào nói xấu khi vua họp.

Cuộc họp kết thúc.Em đến chỗ của Bụt bằng đôi cánh lông vũ của mình. Thấy em, Bụt cất lời từ tốn :

- Có chuyện gì vậy, nàng tiên mới đến ?

Em trả lời :

- Dạ, tại sao bụt giúp nhiều người như vậy mà Bụt lại không cần công lao khen thưởng xứng đáng với mình vậy ?

Bụt nói :

- Thật ra, ta giúp người không phải vì công lao mà được khen thưởng, mà ta giúp người dùng để tích công đức và ta cũng dành lòng tốt của mình cho họ. Lòng tốt của người cũng như tiên, không thể dùng tiền hay gì có thể mua được ! Đó là tự bản thân ta có một lòng nhân hậu, lòng yêu quý con người.

- Vậy là em hiểu rồi ! Em không cần phải dùng tiền thật lớn để cứu người vùng sâu vùng xa để mọi người ghi nhớ công của mình. Em chỉ cần dùng số tiền mà em có thật sự, dù là bao nhiêu, chỉ cần thật lòng cũng là một công đức, đúng không ?

- Đúng rồi, ngoan lắm !

Em đang tính hỏi Bụt câu nữa đột nhiên cái đèn pin để trong giường rơi xuống đầu em và làm em tỉnh giấc. À, thì ra đó là một giấc mơ. Giấc mơ đẹp ghê ! Sau giấc mơ đó, em ngày càng yêu quý Bụt hơn, vì tình người của Bụt.

Bài văn hết rồi ! Chấm và bình luận thật lòng để mình sửa.Mai kiểm tra gay gắt lắm !

13
25 tháng 4 2016

 Mk ko có ý gì xấu nhưng bài này mk chỉ chấm điểm 7 thôi bn ạ.

 Thứ nhất: Bụt nếu như lịch lãm thì thể hiện bản thân rất cao sang quý phái, ko thể có cả cái từ ''hiền từ'' vào đc, với lại ko có ông Bụt nào lịch lãm sang trọng cả bn ạ. Tự nhiên đag tả ông Bụt lại nhắc đến ông nội đã mất, nó thật sự ko liên quan đến nhau. Bạn nên vt là:'' Bụt trông hiền từ và phúc hậu, dáng hình cao dáo làm hiện lên trong tâm trí em hình ảnh ng ông yêu quý đã mất''.

 Thứ 2: Lí do Bụt giúp mọi ng, đúng là trong câu văn có hợp lí. Nhưng cách diễn đạt ko đc hay và ý nghĩa chưa sâu sắc. Mk sẽ sửa cho bn như sau:'' Con ak, ta giúp ng ko phải vì công lao mà đc khen thưởng. Ta giúp ng để họ có thể vượt qua khó khăn một cách dễ dàng hơn. Đó có thể cg sẽ là tấm gương cho nh ng khác noi theo. Ta cảm thấy vui, hạnh phúc khi giúp đỡ ng khác và tất nhiên, họ cg rất vui khi nhận đc sự giúp đỡ của ta. Nếu ta cho đi một sự cảm thông, ta chắc chắn, 1 ngày nào đó ng ấy sẽ trả lại cho ta sự chia sẻ mà ta đã dành cho họ.''

Đó là nhận xét của mk, bn đừng giận nếu mk đã có ý chê bai bn, mk chỉ muốn giúp bn hoàn thành tốt nhất bài văn của mk thôi. Phần còn lại bn lm đc rồi nhé. Rất sẵn lòng đc giúp!!! thanghoa

25 tháng 4 2016

hay quá bạn tự làm à

mấy bạn ơi cho tui hỏi ik, cái bài văn này được chưa, tui làm văn dở lắm nên các bạn cứ nhạn xét thoải mái giúp tui nhá! Thanks các bạn!Bài văn đây...     Ngày thứ năm hôm đó, em thức dậy rất sớm và chuẩn bị đồ đến trường dự buổi lễ khai giảng năm học 2019-2020 ở ngôi trường mới của mình-Trường Trung học Cơ sở  Lê Ngọc Hân.     Vừa đến cổng, em vội vàng chào mẹ và...
Đọc tiếp

mấy bạn ơi cho tui hỏi ik, cái bài văn này được chưa, tui làm văn dở lắm nên các bạn cứ nhạn xét thoải mái giúp tui nhá! Thanks các bạn!

Bài văn đây...

     Ngày thứ năm hôm đó, em thức dậy rất sớm và chuẩn bị đồ đến trường dự buổi lễ khai giảng năm học 2019-2020 ở ngôi trường mới của mình-Trường Trung học Cơ sở  

Lê Ngọc Hân.

     Vừa đến cổng, em vội vàng chào mẹ và chạy thẳng vào trong sân trường. Lúc này thì ở trường mới chỉ có chừng chục bạn. Em đi qua căn tin mua nước, bánh và ngồi đợi, càng đợi thì sân trường càng đông. Và buổi lễ cũng đã được bắt đầu, các quý đại biểu trang trọng bước ra trong sự nồng nhiệt đón tiếp của giáo viên và học sinh toàn trường. Sau khi các vị đại biểu đã vào chỗ ngồi ngay ngắn thì nhạc tưng bừng nổi lên, mấy bạn học sinh khối sáu đi diễu hành quanh sân trường. Nhìn những gương mặt tươi cười rạng rỡ của các bạn ấy cũng khiến cho em vui theo. Thầy Phong giới thiệu từng tên lớp và từng giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn. Các anh chị ngồi ở dưới thì vỗ tay trong tâm trạng rất vui vẻ. Tất cả những lớp khối sáu về chỗ ngồi. Mấy thầy khiêng cây đàn pi-a-nô lên sân khấu, giới thiệu bạn Hy Lạp lớp sáu mười hai biểu diễn bài hát Vui Đến Trường. Bạn ấy đánh rất hay và gương mặt thì lúc nào cũng cười tươi rõ nét. Đánh xong, Hy Lạp cúi đầu chào mọi người và dẹp đàn, sau đó là tiếng la hét, vỗ tay khen ngợi của cả trường. Thầy tổng phụ trách bước lên sân khấu, nói: “Và tiếp theo sau đây là nghi lễ chào cờ, kính mời quý đại biểu, quý thầy cô cùng các em học sinh thân mến đứng lên làm nghi lễ chào cờ. Tất cả, Nghiêm”. Bài Quốc Ca nổi lên, quý đại biểu cùng các bạn học sinh và giáo viên toàn trường trong tư thế trang nghiêm hát Quốc Ca. Tiếng hát cất lên đều và thanh, nghe rất hay. Sau đó, thầy giới thiệu tên của các vị đại biểu mà chúng em vừa đón tiếp khi nảy rồi mời Phó Chủ tịch Phường 7 lên đọc thư chúc mừng của Chủ tịch nước Công hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Giọng đọc của ông trong trẻo và dễ nghe nên khi đọc xong, ông nhận được một tràn vỗ tay rất lớn đến từ các bạn học sinh. Phó Chủ tịch Phường 7 chào mọi người rồi bước về, thầy Hiệu trưởng Lê Mạnh Cường bước lên phát biểu. Thầy sinh hoạt và nói về nội quy nhà trường. Sau khi nói xong thầy, thầy cầm cái dùi và đánh thật mạnh vào mặt trống ba hồi trống. Tiếng trống là tiếng báo hiệu năm học mới đã bắt đầu. Âm thanh “Tùng…tùng…tùng…” ngày càng nhỏ dần rồi và cuối cùng là dứt hẳn. Đánh trống xong, thầy hiểu trường cảm ơn và chào mọi người rồi về chỗ ngồi. Thầy tổng phụ trách lên mời đại diện giáo viên lên phát biểu. Cô nói về cách dạy của mình và cách học của học sinh, sau đó thì cô mời chị Liên đội Trưởng của trường- đại diện học sinh lên sân khấu sinh hoạt. Chị ấy trang nghiêm bước lên giới thiệu họ tên, lớp và sinh hoạt rằng các bạn hãy cố gắng chăm ngoan, học tập thật tốt và đừng bao giờ lười biếng. Giọng của chị ngọt ngào, rõ ràng và cực kỳ diễn cảm. Chị chào mọi người và bước về. Cả trường vỗ tay khen ngợi cho cô và chị ấy vì hai người đều nói rất hay.Thầy tổng phụ trách cầm một xấp giấy khen, học bổng và mời cô hiệu phó bước lên phát quà cho các bạn học sinh nghèo, vượt khó học tốt. Gương mặt của các bạn nhận học bổng vừa vui vừa mừng. Tiếp theo là đến phần phát thưởng cuộc thi Vẽ tranh với chủ đề “Mỹ Tho-Thành phố tôi yêu”. Các bạn học sinh được nhận giải gật đầu cảm ơn cô hiệu phó, sau đó là tiếng vỗ khen ngợi. Tiết mục văn nghệ cuối cùng và hay nhất chính là múa lân. Vì đây là tiết mục do mấy anh trong đoàn múa lân chuyên nghiệp biểu diễn chứ không phải mấy bạn trong trường. Tiếng trống “Bùm…bùm…chát…” được đánh nghe rất quyết liệt. Ông Địa cầm quạt ra và đi xung quanh mấy con lân, bọn nó ngày càng nhảy cao lên rồi thấp xuống nhìn rất đẹp và thú vị, nhưng rồi cũng hết. Thầy tổng phụ trách bước lên và nói: “Buổi lễ khai giảng năm học 2019-2020 ở trường Trung học Cơ sở Lê Ngọc Hân đến đây là kết thúc,  các em học sinh hãy dẹp ghế vào nhà kho, mời các thầy cô và quý vị đại biểu ra về”.Buổi lễ kết thúc rồi, các bạn và anh chị ùa ra trong không khí náo nhiệt của cả trường. Còn những thầy cô và đại biểu thì ở lại chụp hình lưu niệm.

     Buổi lễ khai giảng đầu tiên ở ngôi trường mới thật vui. Em rất thích đi dự lễ khai giảng vì nó rất sôi động và náo nhiệt.

 

3
22 tháng 10 2019

Cho mình đề bài bạn nhé nếu đây là văn kể thì ok hay!

nếu là miêu tả thì 100% là mất toàn bộ số điểm

:))

10 tháng 6 2021

mình ko bít là viieets kiểu gì

30 tháng 8 2016

Vì đời sống xã hội ngày càng phát triển và đổi mới cho nên nhiều trường hợp chúng ta phải mượn từ của nước ngoài để diễn đạt những nội dung mới mà vốn từ của chúng ta không có sẵn. Mượn từ nếu có chọn lựa, khi thật cần thiết thì sẽ làm giàu thêm ngôn ngữ dân tộc. Nhưng nếu mượn tuỳ tiện thì sẽ có hại cho ngôn ngữ dân tộc, làm cho ngôn ngữ dân tộc bị pha tạp, lai căng. Đây cũng chính là nguyên tắc mượn từ mà bất cứ dân tộc nào cũng phải coi trọng.

  Tình Mẹ là thiêng liêng và cao cả, dẫu có ca ngợi bằng bao nhiêu ngôn từ đẹp đi nữa thì vẫn chưa xứng đáng với tình cảm mà người Mẹ, đấng sinh thành đã dành cho những người con như chúng ta. Trong cuộc sống của mỗi con người chúng ta, hình ảnh người mẹ luôn để lại dấu ấn đậm nét hơn cả. Giữa con cái với cha mẹ luôn có một mối quan hệ máu thịt thiêng liêng. Cha thương con...
Đọc tiếp
 
 

Tình Mẹ là thiêng liêng và cao cả, dẫu có ca ngợi bằng bao nhiêu ngôn từ đẹp đi nữa thì vẫn chưa xứng đáng với tình cảm mà người Mẹ, đấng sinh thành đã dành cho những người con như chúng ta.

Trong cuộc sống của mỗi con người chúng ta, hình ảnh người mẹ luôn để lại dấu ấn đậm nét hơn cả. Giữa con cái với cha mẹ luôn có một mối quan hệ máu thịt thiêng liêng. Cha thương con sâu nặng nhưng mà nghiêm khắc , cọn Mẹ thương con bằng tấm lòng bao dung và hiền hòa. Với những hình ảnh về người Mẹ kèm câu nói hay và xúc động bên dưới đây sẽ giúp các bạn thêm yêu thương những phút giây khi được và ở gần Mẹ mình nhé.

Với những ai còn Mẹ bên cạnh đến giờ phút này coi như là một món qùa, là một thứ gì đó quý giá hơn những thứ giá trị khác trên đời, vì thế hạy trân trọng và hạnh động ngay khi còn có thể nhé. Còn với những ai Mẹ đã về với thiên đàn thì cũng đừng buồn nhé, vì mỗi bước chân của bạn luôn được Mẹ theo dõi từ trên cao.

Hình ảnh về Mẹ kèm câu nói hay xúc động người xem

Mẹ cho con một hình hài
Mẹ cho con một bờ vai vững vàng
Mẹ cho con bước thênh thang
Mẹ cho con những điệu đàng Mẹ ơi!

Mẹ cho sông núi mây ngàn
Mẹ cho con những chứa chan ân tình
Mẹ cho con biết bao nhiêu
Mẹ cho con cả những điều chưa cho…

 
    8
    4 tháng 12 2016

    Nếu trong hành trình tiến lên phía trước, có lúc nào mỏi gối chồn chân, chúng ta hãy quay về miền thơ ấu. Ở đó hình ảnh mẹ kính yêu sẽ tiếp thêm sức mạnh cho ta vững bước trên đường đời!
    Mẹ là dòng suối ngọt ngào. Mẹ là nải chuối buồng cau…

    Mẹ đã cố dấu nước mắt cho con thơ ngây nụ cười, Mẹ đã có những lúc thức trắng cho con bao đêm ngủ say, rồi con khôn lớn lên dang rộng đôi vai, mẹ cô đơn đứng bên hiên đầy mưa bay. Trong mỗi bước đi, xin mãi khắc ghi tình Mẹ … bao la biển trời

    Ta có thể mạnh mẽ thật nhiều trước những vấn đề trong cuộc sống, nhưng luôn luôn mềm yếu trước… đấng sinh thành bạn nhỉ?

    30 tháng 8 2016

    Ý kiến của Bác Hồ trong câu nói là muốn nhắc nhở chúng ta phải tôn trọng tiếng nói dân tộc, phải yêu tiếng nói dân tộc vì đó là một báu vật thiêng liêng và đó cũng là biểu hiện của lòng yêu nước. Chỉ có 1 số từ không biết thì mới phải đi mượn.

    28 tháng 8 2017

    Ý kiến của Bác Hồ trong câu nói là muốn nhắc nhở chúng ta phải tôn trọng tiếng nói dân tộc, phải yêu tiếng nói dân tộc vì đó là một báu vật thiêng liêng và đó cũng là biểu hiện của lòng yêu nước. Chỉ có một số từ không biết thì mới phải đi mượn. Mượn từ là một cách làm giàu tiếng Việt. Tuy vậy, để bảo vệ sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc . ko nên mượn từ nước ngoài một cách tùy tiện.