Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu 1 :
Tên sĩ quan Đức bực tức với ông cụ vì hắn nghe tiếng chào lạnh lùng của ông. Khi nhận ra ông cụ rất thành thạo tiếng Đức mà không đáp lại bằng tiếng Đức hắn càng tỏ vẻ bực tức hơn.
Câu 2 :
Ông cụ người Pháp đánh giá nhà văn Đức Si-le là một nhà văn quốc tế. Một nhà văn mà tác phẩm được toàn thế giới yêu thích, tên tuổi được cả nhân loại biết đến và kính trọng.
Câu 3 :
Ông cụ căm ghét bọn phát xít Đức nhưng lại đọc thành thạo truyện của nhà văn Đức.
Câu 4 :
Lời đáp của ông cụ ở cuối truyện ngụ ý ám chỉ bọn phát xít là bọn xâm lược chuyên cướp bóc.
1. Tên sĩ quan bực tức với ông cụ người Pháp vì cụ đáp lại lời hắn một cách lãnh đạm. Hắn càng bực tức hơn nữa khi nhận ra ông cụ biết tiếng Đức - thành thạo đến mức đọc được truyện của nhà văn Đức nhưng không trả lời hắn bằng tiếng Đức.
2. Nhà văn Đức Si-le được cụ già đánh giá là một nhà văn quốc tế.
3. Theo em, ông cụ thành thạo tiếng Đức, rất ngưỡng mộ nhà vàn Đức Si-le nhưng căm ghét tên xâm lược phát xít Đức. Ông cụ không hề ghét người Đức mà chỉ căm ghét những tên phát xít Đức xâm lược.
4. Lời đáp của ông cụ cuối truyện:
- Có chứ. Si-le đã dành cho các ngài vở “Những tên cướp” ngụ ý: Chỉ các tên phát xít là kẻ cướp, không xứng đáng với Si-le chút nào.
Thái độ của ông cụ đối với người Đức và tiếng Đức:
- Ông cụ thông thạo tiếng Đức và ngưỡng mộ nhà văn Đức Si-le.
- Ông cụ không ghét người Đức mà chỉ căm ghét những tên phát-xít xâm lược đất nước ông.
Tên sĩ quan Đức bực tức với ông cụ vì hắn nghe tiếng chào lạnh lùng của ông. Khi nhận ra ông cụ rất thành thạo tiếng Đức mà không đáp lại bằng tiếng Đức hắn càng tỏ vẻ bực tức hơn.
Ông cụ người Pháp đánh giá nhà văn Đức Si-le là một nhà văn quốc tế. Một nhà văn mà tác phẩm được toàn thế giới yêu thích, tên tuổi được cả nhân loại biết đến và kính trọng.
Ông cụ căm ghét bọn phát xít Đức nhưng lại đọc thành thạo truyện của nhà văn Đức.
1.Anh Thủy gặp anh A-lếch ở công trường - nơi anh Thủy làm việc.
2.A-lếch có dáng người chất phác đã khiến anh Thủy chú ý.
3.Cuộc gặp gỡ của anh Thủy và A-lếch diễn ra rất vui vẻ.
4.Chi tiết khiến em nhớ nhất là lúc anh Thủy và A-lếch nói chuyện với nhau.Vì cho thấy nước ta và nước của A-lếch rất yêu quý ,sẵn sàng giúp đỡ nhau.
- Anh Thủy gặp A-lếch-xây trên công trường lao động.
- A-lếch-xây có một vóc người cao lớn, dáng đứng sừng sững. Mái tóc vàng óng ửng lên như một mảng nắng.
- Bộ quần áo xanh màu công nhân, thân hình chắc và khỏe, khuôn mặt to chất phắc.
- Hoc sinh tự cảm nhận và nói lên chi tiết đáng nhớ nhất, giải thích nguyên nhân đầy đủ
- Gợi ý
- Chi tiết cuối bài là chi tiết đáng nhớ nhất: "Thế là A-lếch-xây đưa bàn tay vừa to vừa chắc.......và nói:"Chúng mình là bạn đồng nghiệp đấy, đồng chí ạ!".
- Vì qua chi tiết này đã thể hiện rất rõ nhân cách của A-lếch-xây. Một chuyên gia máy xúc rất gần gũi, giản dị vừa là người thầy, người đồng chí, người bạn của anh Thủy, một công nhân Việt Nam.
Câu 3 mk ko bt .
Hok tốt
# MissyGirl #
Làm chưa chắc chắn ; Tham khảo
Câu 1 :
Cao Bá Quát đã luyện chữ bằng cách : Cao Bá Quát cầm que vạch lên cột nhà , luyện viết các nét " Sổ Thẳng " cho cứng cáp . Mỗi buổi tối , Ông viết xong mười trang giấy mới chịu đi ngủ . chữ viết đã tiến bộ , ông mượn lại những cuốn sách chữ viết đẹp làm mẫu để luyện viết nhiều kiểu chữ khác nhau . Kiên trì luyện tập suốt mấy năm , chữ ông càng ngày một đẹp .
Câu 2 :
Do Cao Bá Quát viết chữ xấu nên Quan không đọc được nên đã thét lính đuổi bà cụ mà Cao Bá Quát muốn giúp ra khỏi huyện đường . Bà cụ kể lại , Cao Bá Quát ân hận và hiểu ra chữ xấu chẳng có ích gì .
Câu 3 :
Em học được từ bài trên :
- Mỗi chúng ta đều phải luôn chú ý nhìn nhận những điểm mạnh và hạn chế của bản thân, tự giác học hỏi và rèn luyện để vươn lên hoàn thiện bản thân mình.
+) Cao Bá Quát đã luyện chữ bằng cách: sáng sáng, Cao Bá Quát cầm que vạch lên cột nhà, luyện viết các nét " Sổ thẳng" cho cứng cáp. Mỗi buổi tối, ông viết xong mười trang giấy mới chịu đi ngủ. Chữ viết đã tiến bộ, ông mượn lại những cuốn sách viết chữ đẹp làm mẫu để luyện viết nhiều kiểu chữ khác nhau.
+) Điều đã khiến cho Cao Bá Quát cố gắng luyện chữ là: Có một lần, cụ bà hàng xóm sang nhờ cậu viết một lá đơn kêu oan cho nhà, nhưng khi lá đơn được trình lên quan, do chữ viết xấu quá nên quan không đọc nổi, quan lại nghĩ rằng bà cụ muốn trêu trọc mình nên đã sai lính đuổi bà ra. Điều đó làm Cao Bá Quát nhận ra một điều rằng: văn hay đến đâu mà chữ xấu thì cũng chẳng ích gì.
+) Bài học: Chúng ta phải rèn luyện, kiên trì luyện từng nét chữ vì nét chữ là nết người. Dù cho có tài giỏi đến đâu mà chữ xấu thì cũng chẳng có ích gì. Con người nếu muốn thành công thì phải kiên trì rèn luyện từ những việc nhỏ nhất.
1. Vì sao tên sĩ quan Đức có thái độ bực tức với ông cụ người Pháp?
Trả lời:
Tên sĩ quan bực tức với ông cụ người Pháp vì cụ đáp lại lời hắn một cách lãnh đạm. Hắn càng bực tức hơn nữa khi nhận ra ông cụ biết tiếng Đức - thành thạo đến mức đọc được truyện của nhà văn Đức nhưng không trả lời hắn bằng tiếng Đức.
2. Nhà văn Đức Si-le được ông cụ người Pháp đánh giá thế nào?
Trả lời:
Nhà văn Đức Si-le được cụ già đánh giá là một nhà văn quốc tế.
3. Em hiểu thái độ của ông cụ đối với người Đức và tiếng Đức như thế nào?
Trả lời:
Theo em, ông cụ thành thạo tiếng Đức, rất ngưỡng mộ nhà vàn Đức Si-le nhưng căm ghét tên xâm lược phát xít Đức. Ông cụ không hề ghét người Đức mà chỉ căm ghét những tên phát xít Đức xâm lược.
4. Lời đáp của ông cụ ở cuối truyện ngụ ý gì?
Trả lời:
Lời đáp của ông cụ cuối truyện:
- Có chứ. Si-le đã dành cho các ngài vở “Những tên cướp” ngụ ý: Chỉ các tên phát xít là kẻ cướp, không xứng đáng với Si-le chút nào.
Hk tốt
ban len mang tim nha
hay vao cau hoi tuong tu
nha
tk nha
thanks