Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đây là một đoạn văn 7-10 câu nêu tình cảm, cảm xúc đối với nhân vật Bà cụ trong câu truyện "Nàng tiên Ốc":
Bà cụ trong câu truyện "Nàng tiên Ốc" là một nhân vật đáng kính và đầy tình thương. Mặc dù tuổi cao sức yếu, bà vẫn luôn tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết, sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh. Bà là hiện thân của lòng nhân ái, sự hy sinh và sự quan tâm chăm sóc vô điều kiện.
Khi gặp gỡ nàng tiên Ốc, bà đã nhanh chóng nhận ra sự đặc biệt của cô và không ngần ngại mời cô về nhà, chăm sóc và bảo vệ cô như một người thân. Tình cảm chân thành và sự tin tưởng mà bà dành cho nàng tiên Ốc khiến người đọc không khỏi cảm động.
Bà cụ là biểu tượng của sự ấm áp, tình thương và sự bao dung. Mặc dù cuộc sống của bà không được sung túc, nhưng bà vẫn luôn tìm cách giúp đỡ người khác, chia sẻ những gì mình có. Điều này cho thấy bà là một người có trái tim rộng mở và luôn sẵn sàng làm điều tốt đẹp.
Qua hình ảnh của bà cụ, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của tâm hồn mà còn thấy được sự cao quý và đáng kính của người phụ nữ lớn tuổi. Bà là một tấm gương sáng cho những phẩm chất cao đẹp mà mỗi chúng ta nên học tập và noi theo.
Tham khảo
Chúc bạn may mắn!

Tham khảo
Giữa sân trường Bình Minh, tôi là một cây bàng non mới nở. Xung quanh tôi có rất nhiều họ hàng nhà cây. Bên trái là chị Bằng lăng, bên phải là bác Phượng vĩ già nua. Đặc biệt tôi còn sống trong không khí học tập, vui chơi của các bạn học sinh.
Cuộc đời của tôi bắt đầu từ một trái bàng trên cây mẹ bàng ở một vùng núi xa xôi. Nhân một chuyến công tác, thầy hiệu trưởng đã đem tôi về ươm trồng ở trường Bình Minh này. Khi chia tay mẹ và các anh chị, tôi vừa buồn vừa vui. Buồn vì phải xa gia đình thân yêu của mình, vui vì tôi sẽ được khám phá một vùng đất mới. Ngày đầu tiên đến ngôi trường này, tôi được vun vào đất. Lúc đó xung quanh tôi chỉ là một màu tối tăm, không chút ánh sáng, chỉ cảm nhận được sự ấm áp mà đất mẹ truyền sang cho mình. Thời gian trôi qua. Bỗng, một ngày trên đầu tôi le lói một luồng ánh sáng, tôi đã cố vươn mình lên, tách khỏi lớp vỏ xù xì. Giây phút đầu tiên vươn mình ra khỏi mặt đất có lẽ là giây phút hạnh phúc và sung sướng nhất trong cuộc đời của tôi. Tất cả mọi người đều vui mừng khi tôi ra đời. Ông Mặt trời cười rạng rỡ, bác Phượng vĩ rất mừng đung đưa những cánh tay già nua của mình, chị Bằng lăng cười tươi với sắc hoa tím. Tôi cảm thấy mình như được sống trong vòng tay ấm áp của mẹ và anh chị em, không còn cảm giác rụt rè, cô đơn và lạ lẫm. Được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người, chẳng mấy chốc tôi đã trở thành một cậu bàng non bụ bẫm với những chiếc lá xanh mơn mởn, đầy sức sống. Các bạn học sinh đã biết đến sự hiện diện của tôi. Hằng ngày, vào giờ ra chơi, các bạn thường lấy nước tắm mát và chăm sóc tôi rất ân cần.
Mặc dù chỉ là cây bàng non nhưng tôi cũng cảm nhận được sự chăm chỉ của các bạn học sinh đó. Tôi ước gì mình sẽ lớn thật nhanh để trở thành một chàng bàng với tán lá rợp mát để Mai và các bạn ngồi học bài được mát mẻ.
dềhfggdfgfhgfhgd fjdghhfghdgcvjhdcnhfgyhdgnvbndbgfjbdnnbvgdhhfdhgfyegmgjhgdggggggggggggggggggggggggggggggfffffffffffffffffffffffffhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhdduuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu66666666666666666666666666666666wwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwwghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhgl.l.l.//////////////////////.ss/.,,,,,,,,.;;ooooeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeê

Tham khảo
Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.

Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.

Tham khảo: Dàn ý nha em !
1. Mở Bài
Trình bày lí do mình sắp phải xa mái trường Tiểu học.2. Thân Bài
- Kể về những kỉ niệm mình đã có ở trường Tiểu học:
Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học.Kỉ niệm với cô giáo chủ nhiệm.Kỉ niệm với các bạn học sinh.- Bày tỏ tình cảm của mình dành cho mái trường:
Cảm giác thân thuộc, gần gũi với ngôi trường.Bày tỏ tình cảm của mình với cô giáo chủ nhiệm và các thầy cô khác trong trường.3. Kết Bài
Gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các thầy cô.
úc trước một câu chuyện
Gợi ý dàn ý và đoạn văn mẫu:
Mở bài:
Giới thiệu câu chuyện đã đọc hoặc nghe và cảm xúc chung của bản thân.
Thân bài:
Kết bài:
Khẳng định lại ý nghĩa của câu chuyện đối với bản thân.
Đoạn văn mẫu:
Câu chuyện "Chiếc lá cuối cùng" khiến em vô cùng xúc động. Hình ảnh cụ già họa sĩ vẽ chiếc lá cuối cùng để cứu sống một cô gái trẻ đã để lại trong em nhiều suy nghĩ về tình yêu thương và sự hy sinh. Em cảm nhận được sức mạnh của lòng tốt, của sự sẻ chia trong cuộc sống. Câu chuyện dạy em biết quan tâm, giúp đỡ người khác và trân trọng những điều nhỏ bé quanh mình.