Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài 1:
1. Quê hương - Tế Hanh.
- Xuất xứ: trích trong tập Nghẹn ngào (1919).
2.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Tình cảm đối với quê hương được Tế Hanh trực tiếp thể hiện qua khổ thơ cuối này, nổi bật hơn cả là nỗi nhớ làng quê khôn nguôi của tác giả. Đó là một nỗi nhớ không hề chung chung mà hết sức cụ thể, sâu sắc.
3. Liệt kê
4.
- Nỗi nhớ độc đáo ở chỗ:
+ Có hình hài “màu nước xanh”, “cá bạc”, “chiếc buồm vôi”.
+ Có hương vị “mùi nồng mặn”, nó đã trở thành một ám ảnh da diết.
Bài 2:
1. Nghị luận
2. Đoạn văn sử dụng câu trần thuật đơn có từ "là".
3. Bài học: tránh xa những tệ nạn xã hội.

1. Chiếu dời đô - Lí Công Uẩn.
2. Thắng địa: chỗ đất có phong cảnh và địa thế đẹp.
Thắng địa chỉ mảnh đất Đại La - Thăng Long
-> Mong muốn được dời đô về đó.
4. Câu nghi vấn - Thể hiện sự tôn trọng, chưng cầu ý kiến quần thần.

1. những câu văn trên được trích từ van bản "Chiếu dời đô", của Lí Công Uẩn.Hoàn cảnh ra đời :năm Canh Tuất niên hiệu Thuận Thiên thứ nhất [1010], Lí Công Uẩn viết bài chieus bày tỏ ý định dời đô từ Hoa Lư [nay thuộc tỉnh Ninh Bình] ra thành Đại La [tức Hà Nội ngày nay].
2. Thắng địa :chỗ đất có phong cảnh và địa thế đẹp.
-Tác giả dùng từ thắng địa để chỉ thành Đại La [nay là thủ đô Hà Nội].
-Việc lựa chon 'đất ấy" để "định chỗ ở" thể hiện khát vọng và niềm tin vào sự thái bình, thịnh trị của đất nước.
3. Xét theo mục đích nói, câu văn số 4 trong đoạn trích trên thuộc kiểu câu nghi vấn.
-Tác giả sử dụng kieur câu này vì cách kết thúc này mang tính chất đối thoại, trao đổi, tạo sự đồng cảm với mệnh lệnh của vua với thần dân. Đồng thời thể hiên rằng nguyện vọng dời đô của nhà vua phù hợp với nguyện vọng của thần dân.
một người chở hai chuyến xe,mổi chuyến chở 2 thùng hàng,mỗi thùng cân nặng 1919 kg .Hỏi người đó chở số ki_lô_gam

*Đặc điểm hình thức: + dấu chấm than( có thể là dấu chấm)
+Có các từ cầu khiến: hãy, đừng, chứ, đi
*Đặc điểm chức năng:Mang tính chất điều khiển, ra lệnh, yêu cầu, đề nghị...
*a",Đem chia đồ chơi ra đi !"
Chức năng: Ra lệnh
b,"Ông đừng băn khoăn quá"
Chức năng: Đề nghị
Phần a: Xác định thành phần biệt lập trong câu văn
Câu văn: “Thậm chí mỗi lần y đến trường Quốc học, có ý để gặp thầy Lê Văn Miến, ông đều tránh mặt y.”
Phân tích
Thành phần biệt lập là những thành phần không trực tiếp tham gia vào cấu trúc ngữ pháp chính của câu, thường cung cấp thông tin bổ sung, thể hiện thái độ hoặc cảm xúc của người nói/viết.
Trong câu trên, cụm từ “thậm chí” là một thành phần biệt lập, cụ thể là thành phần tình thái.
Lý do: “Thậm chí” không liên quan trực tiếp đến cấu trúc ngữ pháp của câu mà bổ sung ý nghĩa, nhấn mạnh mức độ đáng chú ý hoặc bất ngờ của hành động “mỗi lần y đến trường Quốc học… ông đều tránh mặt y”. Nó thể hiện thái độ ngạc nhiên hoặc nhấn mạnh của người viết về tình huống được mô tả.
Kết luận: Thành phần biệt lập là “thậm chí” (thành phần tình thái).
Phần b: Tìm và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ trong câu văn
Câu văn: “Con đã có năm ba chữ, biết suy nghĩ, con sang tuổi mười tám rồi, con không thể thờ ơ trước việc đồng bào mình bị chà đạp, phải đứng dậy đòi được quyền sống.”
Phân tích:
Một biện pháp tu từ nổi bật trong câu văn này là điệp ngữ (lặp từ).
Cụ thể: Từ “con” được lặp lại bốn lần trong câu (“Con đã có năm ba chữ”, “con biết suy nghĩ”, “con sang tuổi mười tám rồi”, “con không thể thờ ơ…”).
Tác dụng:
Nhấn mạnh chủ thể: Việc lặp từ “con” nhấn mạnh vai trò, cảm xúc và trách nhiệm của nhân vật (người nói), qua đó làm nổi bật ý thức cá nhân và sự trưởng thành của họ.
Tạo nhịp điệu và cảm xúc mạnh mẽ: Sự lặp lại tạo nhịp điệu dồn dập, thể hiện sự quyết tâm, khẩn thiết và nhiệt huyết của nhân vật khi bày tỏ lòng yêu nước và ý chí đấu tranh.
Khắc họa tâm trạng: Điệp ngữ “con” làm rõ tâm trạng không cam chịu, sự thôi thúc phải hành động trước cảnh đồng bào bị chà đạp, qua đó tăng tính thuyết phục và lay động người đọc.
Kết luận: Biện pháp tu từ là điệp ngữ (lặp từ “con”), với tác dụng nhấn mạnh ý thức trách nhiệm, tạo nhịp điệu dồn dập và khắc họa tâm trạng quyết tâm của nhân vật.