Trên thế giới hiện nay đang phải gồng mình để chống chọi với covid-19 , được coi là đại dịch kinh khủng nhất từ trước đến nay . Việt Nam ta đã phát hiện sớm dịch covid-19 sớm để phòng , chống chọi lại với nó . Nhưng vẫn có người phải gục xuống và ngất đi để cứu người , chưa hết đâu các bác sĩ mang đồ áo trắng phải xa cách gia đình bao nhiêu lâu có thể là 3 tuần hay 1 tháng thâm chí là gần 8 tháng để ở bệnh viện quan tâm những bệnh nhân đang nguy kịch ở bệnh viện . Có rất nhiều bác sĩ đã hi sinh trong anh dũng để chữa khỏi cho các bệnh nhân , vì tương lai tốt đẹp các bác sĩ đã quên đi bản thân mình , quên đi những suy nghĩ nặng nhọc để đem lại tương lai tốt đẹp hơn . Vì vậy Việt Nam ta ko để cho ai sống cô độc đâu vì còn những cảnh sát , bồ đội , y tá trong quân đội đến giúp đỡ ta , em phải kể đến nỗi khổ của chú bồ đội . các chú bồ đội đến hỗ trợ thôi mà phải nhường giường bệnh cho bệnh nhân còn mình chỉ nằm ở ngoài sân , buổi tối trời lạnh các chú phải nằm ở ngoài tất nhiên sẽ lạnh lắm mà không cần 1 cái chăn hay 1 cái gối nào màn cũng không có giúp thì giúp 24/24 có những người còn ko ngủ được đấy vì lo lắng cho gia đình và bệnh nhân . Mong các bác sĩ , chú bồ đội , y tá quân đội , cảnh sát mạnh khỏe , vui vẻ và luôn sống trong hạnh phúc