Khi bạn lớn lên, bạn sẽ có nhà, xe hơi và nhiều thứ khác nhưng thứ mà bạn không có đó là ngày quốc tế thiếu nhi.

Một buổi sáng trong lành của ngày 1 tháng sáu. Tôi bước ra khỏi cửa sổ và hưởng thụ những cơn gió hơi mạnh nhưng vẫn rất ấm áp. Tôi đứng và khẽ trò chuyện cùng ông trời và nói:"Hôm nay là ngày đặc biệt của thiếu nhi như chúng tớ. Nếu không có ngày hôm nay khi lớn lên tớ sẽ tiếc lắm. Nên hôm nay bạn hãy cho không khí thật trong lành nhé! Cảm ơn bạn."

Đúng như thế hôm đó trời rất trong xanh. Mình đến trường thì được bao nhiêu người tặng quà. Nhưng hôm đó, tôi không ngoan mà lại đi đòi quà của mọi người. Biết chuyện như thế nên cô tôi đã kể cho tôi nghe một câu chuyện mà cô tôi đã tìm được ở trên mạng:“ Vào rạng sáng ngày 1-6-1942, phát xít Đức bao vây làng Li-đi-xơ (Tiệp Khắc), chúng bắt 173 đàn ông, 196 phụ nữ và trẻ em. Tại đây, chúng đã tàn sát dã man 66 người và đưa 104 em thiếu nhi vào trại tập trung, 88 em đã bị chết trong các phòng hơi độc, 9 em khác bị đưa đi làm tay sai cho bọn phát xít. Làng Li-đi-xơ không còn một bóng người. Hai năm sau, ngày 10-6-1944, phát xít Đức lại bao vây thị trấn Ô-ra-đua (Pháp), chúng dồn 400 người vào nhà thờ, trong đó có nhiều phụ nữ và hơn 100 trẻ em, phóng hỏa đốt cháy một cách thảm thương.

Để tưởng nhớ đến hàng trăm trẻ em vô tội đã bị Đức Quốc Xã sát hại nhẫn tâm, năm 1949 Liên đoàn Phụ nữ dân chủ Quốc tế đã quyết định lấy ngày 1-6 hàng năm làm Ngày Quốc tế bảo vệ thiếu nhi nhằm đòi chính phủ các nước phải nhận trách nhiệm về đời sống thiếu nhi, đòi giảm ngân sách quân sự để tăng ngân sách giáo dục, bảo vệ và chăm sóc thiếu niên, nhi đồng. Kể từ năm 1950, ngày 1-6 hàng năm trở thành ngày của thiếu nhi.” Từ đó tôi có một bài học mà tôi không thể nào quên điều này. Tối tôi về nhà, tôi nghĩ là nếu mọi người tặng quà cho mình thì mình cũng nên làm quà để tặng, nếu chỉ có người muốn nhận quà thì ai sẽ là người tặng quà. Lúc đó tôi đi làm quà và tặng cho các bé xung quanh nhà mình. Đó là ngày quốc tế thiếu nhi ý nghĩa nhất đối với tôi