bà ngoại là người tôi luôn kính trọng và yêu quý .
bà ngoài có một cơ thể gầy yếu . xương gầy gò má . bà ốm yếu bệnh tật nhưng chỉ có mỗi thứ bảy chủ nhật các bác cậu mợ mới chăm sóc cho bà được. bệnh dịch ngày càng phức tạp . bà bị covid rồi nhưng không đến bệnh viện được , do nhà bà không có tiền , mẹ tôi nhiều lần gửi tiền cho bà chữa nhưng bà không nhận bà bảo để dành tiền cho bọn tôi học ăn ở và mua quần áo ấm cho mùa đông . bà phải lấy dịch ở nhà mà không được quan sát kĩ càng . bà còn không đứng không ngồi được . tôi thương bà lắm nhưng không làm gì đc . chỉ có thể lặng lẽ đứng nhìn và động viên bà mau khỏi bệnh . bà ôm tôi vào lòng và xoa đầu nói : Bà sẽ khỏe lại thôi đừng lo : sau vài tuần cuối cùng bà cũng lấy hết dịch ra khỏi người rồi nhưng vẫn không thể đứng và ngồi được . tôi đến thăm và tặng bà một hộp quà . trong hộp quà đó bố mẹ tôi đã tặng bà một chiếc Iphon 10 để bà có thể dùng và một chiếc tai nghe . bà khỏi rồi .
mấy tuần sau tôi lại đến thăm bà tôi mừng quá vì bà đã có thể đứng và ngồi như trước . bà gọi tôi lại và cho tôi một hộp bánh đậu xanh , là loại bánh tôi rất thích . bà bảo bà thưởng cho vì luôn cổ vũ bà và luôn quan tâm bà mỗi lúc bệnh tật ốm yếu .
tôi rất yêu quý và kính trọng bà tôi !
Bình luận (0)