Hằng năm chúng ta có rất nhiều ngày lễ đáng nhớ.những ngày lễ là những ngày cho chúng ta có phút giây thư giãn thoải mái và sum họp bên nhau.và bây giờ đang là tháng 8 âm lịch các bạn nhớ tới ngày gì không nhỉ.chắc chắn ai cũng k quên và cũng đang háo hức chờ ngày này.đó là rằm tháng 8 hay còn gọi là tết trung thu.mình còn nhớ trung thu ngày mình còn 6 tuổi đó.hôm đó mình ham chơi,háo hức chờ đợi mong tối thật nhanh để đi xem cắm trại và biểu diễn các tiết mục văn nghệ và phát quà nữa nha.và rồi chờ mãi cũng tới tối,mẹ cho mình đi chơi.đúng là trung thu trăng sáng như gương không sai các bạn ạ,mẹ đã đưa mình tới một nhà thờ gần đó mà mình không biết.woa..oa..!đẹp hơn cả mình nghĩ luôn.lung linh đèn nháy,đèn lồng,...rùi nhiều loại khác nhau nữa.còn rất nhiều người bán hàng ven đường đó với rất nhiều đồ chơi và món ăn ngon,trên sân khấu thì có rất nhiều các bạn nhỏ đang múa hát.bên cạnh mình có một bạn nhỏ cũng được mẹ cho đi xem như mình và còn được mẹ mua cho một quả bóng bay hình con mèo kitty rất đẹp.mình thấy vậy cũng xin mẹ mua cho một quả,mẹ đồng ý.hai mẹ con đi mua,mua xong mẹ nói mình cầm chắc vào,quấn mấy vòng vào tay ý không bay mất đó.vì tính mình hơi ngang bướng k chịu nghe cầm hớ hênh,mình lại không chịu đứng im xem biểu diễn được bóng mình chạy mọi chỗ không sợ hãi.và rùi mẹ đang xem nhân lúc mẹ không để ý mình chạy ra chỗ khác chơi,đang chạy mình vô tình va vào một bạn nhỏ khác mình đã bị ngã ra và tụt tay bóng của mình đã bay mất.mình khóc nhưng mình không phải khóc vì bị mất bóng không đâu.mà mình chợt nhận ra mình đã không biết mẹ ở chỗ nào nữa rồi.chắc tại không thấy mình mẹ đã chạy đi tìm lên mẹ không đứng đó nữa.thấy mình khóc lên một cô gần đó tới hỏi chuyện,mình kể và cô ấy nói mình không khóc nữa cô ấy sẽ giúp mình tìm mẹ.cô ấy hỏi tên mẹ mình và tên mình thế rồi cô ấy đưa mình tới gần sân khấu nơi chú dẫn chương trình đứng đó.cô ấy nhờ chú đó nói lên loa tìm mẹ mình kêu mẹ mình lên đó đón mình,và mây quá 5 phút sau mẹ mình đã tìm được tới đó.mình ôm lấy mẹ và khóc nức nở:mẹ ơi con xin lỗi mẹ con không lên ham chơi như vậy.mẹ cũng ôm lấy mình mà khóc.hai mẹ con cảm ơn cô chú ấy và rồi vì qua sợ hãi mình và mẹ đi về nhà luôn.chắc đó là  trung thu để lại kỉ niệm lớn nhất với mình.các bạn à nếu có ham chơi cũng đừng ham chơi quá như mình và phải nghe lời người lớn nhé.các bạn hãy cho mình biết trung thu đáng nhớ nhất của các bạn nha.