Tình hình dịch bệnh hiện nay đã dần ổn định hơn. Chúng ta rất vui mừng, đồng thời chúng ta cũng phải nhớ đến chiến công của những người chiến sĩ áo trắng đã luôn miệt mài, cần mẫn chăm sóc những người không may mắc bệnh như những người nhà của chính mình. Bất kể là ngày hay đêm, nóng hay lạnh, những người chiến sĩ ấy luôn khoác lên mình lớp bảo hộ thật dày. Khi họ cởi từng lớp bảo hộ ra, khuôn mặt đầy rẫy những vết hằn. Có nhiều lúc, những chiến sĩ ấy đã ngất đi vì làm việc lâu ở dưới cái nắng gắt với lớp bảo hộ dày đặc ấy. Những chiến sĩ áo trắng ấy vẫn tiếp tục công việc của mình cho dù có mệt nhoài. Quên mình vì đất nước. Trong khi bao người say giấc, chỉ có họ vẫn thức. Thức để bảo vệ, thức để kịp thời xử lý những trường hợp khẩn cấp. Đau sao khi phải xa rời mẹ cha già, xa rời những đứa con thơ. Đau sao khi biết cha mẹ già, con thơ đang ở trong vùng dịch. Đau sao khi gặp người nhà mà không thể ôm ấp, chỉ có thế ngắm nghía nói chuyện từ xa cho đỡ nhớ. Bây giờ họ càng yếu đi càng nhanh nhưng họ vẫn giữ trong mình một trái tim kiên cường yêu nước với niềm tin đại dịch sẽ sớm qua đi. Đau lòng nhất là khi những người chiến sĩ áo trắng ngã xuống và ngủ một giấc ngủ vĩnh hằng... Họ vẫn giữ trong tim một lòng nồng nàn yêu nước.Những chiến sĩ áo trắng vẫn đang tiếp tục cuốc chiến với đại dịch. Họ luôn khắc ghi bốn chữ "Chiến thắng đại dịch" trong lòng. Những chiến sĩ ấy đã hi sinh vì chúng ta rất nhiều. Vì vậy, xin mỗi người chúng ta đều có ý thức, cùng nhau đoàn kết để chiến thắng đại dịch nhé! Hi vọng đại dịch sẽ kết thúc vào một ngày không xa. Chúc các chiến sĩ sao trắng luôn khỏe mạnh, sớm được đoàn tụ với gia đình thân thương của mình nhé! <3

                                                     Việt Nam, cố lên! Chúng ta sẽ làm được vì chúng ta là những nhà vô địch! vui

 

loading... loading...