câu truyện trên cho thấy vị thiên sư là một người nhân từ, không ngại khổ mà vớt con bọ cạp lên dù bị cắn nhiều lần. Còn con bò cạp thì lại nghĩ vị thiên sư muốn hại nó nên đã cắn vị thiên sư để tự vệ.

Vị thiên sư có một tấm lòng nhân từ muốn cứu con vật kia và đã thành công. Nhưng bây giờ, rất ít người như vị thên sư kia, bởi vì họ biết làm vậy sẽ bị cắn. Họ chỉ nghĩ cho bản thân phải sống tiếp nhưng lại chưa chưa nghĩ cho một con vật nào xung quanh. Và đó còn gọi là sự phân biệt người và động vật.

Và vị thiên sư đã cứu một con vật với tấm lòng từ bi và lương thiện của mình. Sau khi đọc câu chuyện trên em đã rất nể phục vị thiên sư kia. Và mong những bạn đọc được đều có thể thay đổi mình và cả em.

                                                                                                                                     Em xin hết.