Vào đợt dịch covid-19 rất căng thẳng nhưng vẫn luôn có những người bảo vệ chúng ta,đó là các y bác sĩ ngày đêm giành giật sự sống của chúng ta.Mặc những bộ đồng phục kín mít trong không khí oi bức, nóng nực nhưng vẫn cố gắng chăm sóc chu đáo cho những người bệnh.Cũng có những người khỏi bệnh nhưng không chỉ đứng yên mà còn về học y để giúp đỡ các bác sĩ.Các y bác sĩ mặc dù cũng là người nhưng họ như là đang hóa thân thành các chiến sĩ các anh hùng.Mặc cho có khó khăn đến đâu vẫn luôn dang tay bảo sinh mạng trước tử thần.Xa gia đình,bạn bè và người thân,không ai không thể quên được người thân,nhưng họ vẫn rất miệt mài với công việc đầy khó khăn,trở ngại.Bạn thử nghĩ mà xem,bao nhiêu trở ngại nhưng vẫn cố gắng làm đến khi chặng đường kết thúc mới thôi.Tinh thần của các y bác sĩ rất đáng ngưỡng mộ.Không vì bản thân mà bỏ bê trách nhiệm,dó chính là một đức tính tốt trong cuộc sống đấy.Nếu không có những ngươì như thế thì làm sao thế giới phát triển và hòa bình?Có những người bề ngoài có vẻ lạnh lùng,không quan tâm đến người khác nhưng đừng vội kết luận qua vẻ bề ngoài,có thể chỉ là họ không muốn thể hiện bản thân và có lẽ bây giờ họ đang ở trong phòng bệnh để giúp đỡ ngững người hoạn nạn hoặc đang cung cấp thực phẩm cho những người có hoàn cảnh khó khăn chăng?Nhưng cũng có một số người không quan tâm đến cảm giác đó nên họ đã chửi bới,trách móc các y bác sĩ đang vất vả ngày đêm làm việc miệt mài.Mặc dù vậy,các bác sĩ không hề tức giận và vẫn cố gắng cứu chữa cho các bệnh nhân.Khi có một người ra đi,họ cảm thấy rất có lỗi và tự trách bản thân mình.Vậy đó là biểu hiện của một người dũng cảm,dám thách thức mọi khó khăn nhưng không bỏ cuộc mà kể cả khi vấp ngã họ cũng tự đứng dậy bằng chính đôi chân cua mình.Em rất cảm ơn các y bác sĩ đã cứu giúp các bệnh nhân và mai sau chắc chắn đại dịch covid-19 sẽ bay đi và mọi người lại có thể đoàn tụ bên gia đình và người thân.