Mẹ ạ, mới thế đã đến trung thu năm nay rồi, năm thứ hai con xa mẹ. Con nhớ ngày này năm ngoái, mẹ sang bên ấy được một tuần và có thư về kèm với chiếc bánh nhân trứng muối, hộp thật đẹp thật sang, mẹ nhắn con ở nhà ngoan học giỏi và bảo bố nhớ mua cốm chuối cho con. Nhưng mẹ ơi, con với bố ăn bánh mẹ gửi mà không mua được cốm chuối vì dịch bệnh không đi mua được, và bánh ngon nhưng con khóc vì nhớ mẹ nhiều; năm nay tới trung thu rồi, con chưa thấy tin mẹ. Hai bố con lo lắm.

Năm ngoái, trung thu, Hà Nội cũng vẫn dịch căng thẳng mẹ ạ, nhưng con với bố vẫn được đi ngoài đường, vẫn lên qua Hàng Mã, vẫn có thể tới Hồ Gươm gần tháp Rùa, con vẫn nhìn thấy người ta bán đèn ông sao, các đèn lồng có đèn sáng bên trong và nhiều đồ chơi đẹp lắm. Tối ngày 14 trăng sáng và nhiều sao, hôm qua con thấy ông trăng cũng sắp ló sáng được hết mặt tròn rồi, nhưng không có sao mẹ ạ. Trung thu năm ngoái hai bố con còn có đĩa hồng đỏ và làm được chú chó lông xù từ quả bưởi già. Thôi thế cũng đủ được trung thu rồi mẹ nhỉ. Một ngày đáng nhớ vì năm đầu tiên trung thu con xa mẹ, bày mâm cỗ vội vàng đã bé đi nhiều với mâm quả to mẹ làm, và con đành hóng trông ra đàng xa chờ tiếng trống nhịp và xem youtube các bạn múa lân, nghe bố kể sự tích ông Địa cho bớt vắng trong nhà.

Năm nay, trung thu lại về, vẫn dịch bệnh phải ở trong nhà, nhưng con đã lên lớp 3 và vẫn đang cố gắng học tốt mẹ ạ, con sẽ chờ mẹ về và hai bố con đều đang rất cố gắng để trung thu năm tới mọi thức hoa thức quả, mọi hương bánh nướng bánh dẻo và đèn lồng sáng lại quây quần bên nhau, nhà mình có bố có mẹ, có ông bà và con mẹ nhé