Sau khi đọc bài văn, mình thấy rằng: Mỗi khi chúng ta gặp nguy hiểm, trước khi giúp đỡ người khác, nên giúp chính bản thân ta trước. Đầu tiên, nếu chúng ta gặp nguy hiểm, những người còn lại sẽ không còn được chúng ta trợ giúp nữa; rồi bố mẹ sẽ rất buồn rầu, đau khổ vì đứa con của mình. Vậy chẳng phải ta cứu người ngoài là đang giết chính linh hồn bố mẹ mình sao? Còn khi đã đảm bảo an toàn cho mình, chúng ta nên giúp đỡ người khác. Họ cũng có bố mẹ, có họ hàng thân thích. Thế nên chắc chắn sẽ có người thương tiếc. Nếu các bạn phân vân có nên cứu mạng sống chúng ta trước không thì mình khuyên là có. Như mình thì đang nghĩ mình thật ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân. Quả thật là như vậy. Mình luôn luôn rất kính phục họ, không biết vì sao có thể dũng cảm như vậy. Không biết các bạn có thế không?

Mong mn cho mình góp ý. Thanks nhìu! Love youvui