'' Hãy Học Cách Yêu Thương Người Khác Chính Là Yêu Thương Chính Bản Thân Mình''
Khi em đọc được câu chuyện này em đã rất xúc động vì tình cảm của cậu bé. Vì sao?Vì cậu ,chính cậu đã cho ông lão cảm nhận thấy sự ấm áp nhất. Một người khi mất người thân họ đều đau sót,đặc biệt trong câu chuyện này ông lại mất đi'' người đầu ấp tay gối'' của mình ,thử hỏi người nào mà không đau khổ cơ chứ.Trong khi mọi người chỉ động viên ông bằng những lời nói lượt qua tai khiến cho ông không cảm nhận được tình yêu thương nào cả.Nhưng cậu bé thì khác cậu đã dùng tâm hồn nhỏ bé trong sáng của mình để cho ông lão cảm nhận được tình yêu thương đang bị thiếu sót trong ông.Tình yêu thương, quan tâm không phải là cứ mang vật chất đến cho họ là họ sẽ quên đi được nhưng nỗi đau mà cái thực chất nhất ý nghĩa nhất vẫn là tấm long chân thành của mình đối với họ. ''Nơi lạnh nhất không phải là bắc cực Mà là nơi không có tình yêu thương'' Câu nói này nói rất đúng .Vì sao? Vì bởi lẽ băng chỉ lạnh ngoài da còn không có tình yêu thương thì đau trong lòng.Vậy thử hỏi băng lạnh hơn hay không có tình yêu thương lạnh hơn?Con người hay mọi sinh linh sinh ra đều phải có tình thương với nhau,chứ không phải lạnh băng với nhau qua từng cử chỉ hành động.Đã bao giờ bạn gặp nỗi đau mà không có ai quan tâm mình chưa?Cái cảm giác ấy nó như thế nào?Chính cái cảm giác bị người khác bỏ mặc nó giống như một cái dao vô hình đâm thẳng vào con tim của ta.Cuộc sống vốn dĩ chẳng có ý nghĩa gì đối với những kẻ giàu mà cô độc .WHY?Because trong trái tim họ chỉ đang cần một người để quan tâm mình mà thôi,chứ không phải những đồng tiền lạnh băng.Tình yêu thương chỉ đơn giản là trao nhau một nụ cười đầy trìu mến,một cái vỗ tay tán thưởng,...Tình yêu thương nó muôn hình vạn trạng,nó như một viên đá ngũ sắc đẹp lung linh tuyệt diệu.Tuy nó vô hình nhưng luôn hữu hình quanh cuộc sống của chúng ta,làm cho cuộc sống thêm màu sắc,thú vị và đầy ý nghĩa.VD:Như câu chuyện trên của cậu bé và ông lão chẳng hạn hay câu chuyện của đất nước ta trong thời đại dịch COVID-19 chăng.Khi Thành Phố Hồ Chí Minh là tâm dịch của đại dịch covid-19,mỗi ngày số bệnh nhân mắc covid-19 đều vài chục ,xong đến vài trăm,hiện tại bây giờ là còn trên 1000 ca.Khi dịch bệnh ngày càng diễn biến phức tạp trong thành phố, thì chính phủ đã ban hành nghị định 16 là Dãn cách xã hội.Khi các công ty không được hoạt động nữa do nghị định dãn cách xã hội của chính phủ,đã biết bao công nhân phải nghỉ làm khi công ty chưa đi vào hoạt động.Ý em ở đây là không phải toàn bộ các công ty đều nghỉ hoạt động mà là vẫn còn một số công ty hoạt động được là do đấp ứng được điều kiện của Chính Phủ đưa ra cho các công ty đang hoạt động trong thời dịch.Nhưng tỷ lệ các công ty hoạt động được là rất Thấp,khiến cho bao công nhân mất việc làm.Cộng thêm việc phải ở nhà để chống dịch ,thì những người nghèo,những người công nhân lương chỉ với vài đồng ít ỏi.Vậy thử hỏi họ sẽ xoay sở (mua thức ăn,tiền điện,tiền nước,....)làm sao với những khoản tiền sinh hoạt trên?Từ xưa đến nay ,chúng ta luôn luôn yêu thương nhau dù ở Bắc hay Nam khi có khó khăn gì chúng ta đều tương trợ lẫn nhau và yêu thương nhau.Kể cả trông đâị dịch lần này cũng vậy, khi người dân trong đó đâng gặp khó khăn về mặt tài chính thì đã biết bao nhóm từ thiện quyên góp tiền để mua thức ăn,..để tặng cho người dân.Không những thế ,mỗi tỉnh hay các trường đại học Y đã có biết bao người đều tình nguyện vào trong tâm dịch để cùng các y bác sĩ trong đó dập dịch.Họ bất chấp nguy hiểm của dịch bệnh,kể cả là xa nhà xa con khi mới còn rất nhỏ để vào đó giúp đỡ Thành phố vượt qua khó khăn .Khi khó khăn mới biết đất nước ta yêu thương nhau đến thế nào.Em tin rằng chỉ cần có tình thương yêu nhau thì đâị dịch sẽ sớm qua đi và đất nước ta sẽ trở lại yên bình như ngày nào.Em tin là như vậy! Quay lại với câu chuyện trên chúng ta thấy, mặc dù cậu bé mới rất nhỏ nhưng cậu đã biết làm cho một ông lão cảm nhận được tình thương sự hạnh phúc chỉ bằng một cái ngồi vào lòng.Vậy nên chúng ta hãy biết rằng ai cũng có thể yêu thương và tạo ra tình yêu đó với mọi người xung quanh.Vì thế chúng ta đừng ngại mở lòng và sự quan tâm chân thành , đồng cảm của mình.với người khác khi họ gặp khó khăn.Hãy nhớ rằng bạn có thể là ''liều thuốc bổ''giúp người khác vơi đi nỗi buồn và tìm lại niềm vui, đặc biệt trên đời chỉ có ''một liều thuốc'' này thôi!.Và cũng qua câu chuyện này thì em cũng sẽ cố gắng để thương yêu và dành sự quan tâm cho người thân và mọi người xung quanh em. EM XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN Ạ !
Bình luận (0)