"Nghe được câu hỏi của Ibrahim, người mẹ mỉm cười, đưa tay đặt nhẹ lên đầu con gái :
" Con gái yêu của mẹ, điều làm cho con khác biệt không phải là cặp lông mi cong vút mà bao người mơ ước, cũng chẳng phải đôi môi căng mọng hình trái tim, lại càng không phải là khuôn mặt trái xoan cân đối mà mọi người vẫn thầm mong ước. Hãy ngồi xuống đây và mẹ sẽ nói cho con biết "điều khiến con là chính con chứ không phải ai khác" nhé !"
Ibrahim nghe vậy liền vâng theo lời mẹ ngồi xuống chiếc giường chất đầy gấu bông của cô.
Người mẹ nhìn Ibrahim với ánh mắt trìu mến, đong đầy niềm tin yêu và cất lời giọng nhẹ nhàng:
" Lúc trước mẹ cũng giống con đấy con gái, mẹ lúc nào cũng muốn bản thân trở nên khác biệt để có thể nổi bật nhất trong đám đông, mẹ khao khát được nhận sự chú ý từ mọi người, mẹ làm cho bản thân nổi bật theo nhiều cách khác nhau. Vì mẹ cứ tưởng, bề ngoài sẽ làm nổi bật ta theo cách ta muốn. Nhưng không đâu con, Ibrahim, con hãy nghe mẹ nói nhé ! Điều làm cho con là chính con chứ không phải ai khác đó chính là nét riêng của chính bản thân con ! Nét riêng ở đây không phải là việc con trang điểm thật đậm để nhận sự chú ý từ mọi người. Việc trang điểm đậm chỉ là tô điểm cho vẻ bề ngoài của con thôi con gái à. Thứ mà người khác, xã hội nhìn vào con đấy chính là vẻ đẹp tâm hồn của con !"
Ibrahim nghe vậy liền thắc mắc :
" Vậy vẻ đẹp tâm hồn là gì hả mẹ ?"
Người mẹ nghe xong câu hỏi của đứa con gái ngây thơ liền mỉm cười và xoa đầu con :
" Nếu như con luôn nghĩ đến những điều tốt đẹp, những việc thiện lành, tốt bụng, giúp đỡ chúng sanh thì con đã có một nền tảng cho tâm hồn đẹp rồi đấy !"
Ibrahim nói tiếp lời mẹ:
" Vậy mẹ ơi, cũng giống như trước khi xây nhà, chúng ta cần phải có một nền móng vững chắc đúng không mẹ ? Vậy việc con xây dựng một tâm hồn cao thượng cũng giống như xây nhà đúng không mẹ ? Con cần phải có suy nghĩ tốt đẹp, con phải rèn luyện những thói quen tốt và lành mạnh nữa hả mẹ ?"
Người mẹ nghe đến đây liền bảo :
" Đúng rồi đấy con gái yêu của mẹ ! Ibrahim của mẹ thật thông minh !"
" Để mẹ nói tiếp cho con nghe về những điều tạo cho con một nét riêng nhé ! Con sẽ là chính con mà không phải là ai khác khi con là chính con, là chính bản thân mình, đừng đua đòi theo sự xa xỉ của xã hội. Chính những thứ mà tạo hóa ban cho con cũng chính là nét riêng của con rồi đấy ! Ibrahim à, con cũng đừng nên ép bản thân mình làm những thứ mà mình không muốn nhé, con hãy là con, đừng vì vòng xoay xã hội ngoài kia mà chạy theo quên mất bản thân mình. Hãy cứ làm những điều con thích, mua những thứ con yêu, tránh xa những thứ mà con ghét và con sẽ chính là phiên bản duy nhất của riêng con, con gái yêu của mẹ"
" Hãy nhớ lấy lời mẹ dặn nhé con yêu, mang lại hạnh phúc cho bản thân, mang lại niềm vui cho gia đình và xã hội. Mẹ trông đợi ở con rất nhiều đấy !"
Ngày hôm sau Ibrahim lên kể cho cô giáo nghe về suy nghĩ của mình sau khi nghe lời dạy bảo của mẹ
Cô dành lời khen cho Ibrahim và dành cho cô bé một phần quà khá lớn để cổ động tinh thần Ibrahim làm tốt những điều mẹ đã dạy !
Bình luận (0)