Mỗi năm vào ngày rằm tháng 8 ,các bạn nhỏ đều được đi rước đèn,phá cỗ để đón Trung Thu.Vậy mà Cô-vít ập đến,mọi người và thiếu nhi trên cả nước không được ra ngoài,nhất là những em nhỏ có bố mẹ đi chống dịch,các em không được gặp bố,mẹ vào ngày này.Em nghĩ:Chắc các em đấy buồn lắm!
Em vẫn nhớ Trung Thu hồi năm ngoái.Vào ngày đấy,trăng càng tròn và sáng hơn mọi ngày ! Gia đình và em cùng nhau xuống sảnh để xem các tiết mục văn nghệ trước rồi mới rước đèn và phá cỗ.Em còn thấy Chị Hằng và Chú Cuội.Kết thúc phần biểu diễn.Phần 2 là phần rước đèn rồi đến phá cỗ."Tùng,tùng,tùng"tiếng trống đã vang lên.Bắt đầu rước đèn vá phá cỗ thôi nào !Em cùng gia đình cùng nhau đi theo con lân với những bài hát Trung Thu vang lên.
Ước gì năm nay cũng như vậy ! Nhưng điều đó chả thể đến với em vào năm nay !Em chỉ mong sao,năm sau có thể đi phá cỗ với mọi người.