CÓ CHÍ THÌ NÊN

Đây có lẽ là câu nói quen thuộc để thúc đẩy tinh thần vượt khó,chăm chỉ học hỏi của học sinh,sinh viên Việt Nam.Nó cũng gắn liền với nhiều tấm gương tiêu biểu về các thanh thiếu niên vượt khó như  Trần Bảo Đồng-một tấm gương sáng cho chúng ta về nỗ lực học hành cực kì lớn với câu chuyện phải THÀNH TÀI để TRẢ NỢ.

Trần Bảo Đồng sinh ra,lớn lên tại thành phố Plây Ku,tỉnh Gia Lai.Nhà Đòng có 4 anh chị em,nhà đông con bố lại bị bệnh hiểm nghèo hơn 10 năm nay chưa được chữa khỏi.Gánh nặng gia đình cứ dần dần lớn thêm đè nặng lên đôi vai gầy nhỏm,còm cõi của mẹ cậu cùng lò bánh mì.Từ ngày chị gái lớn lên Sài Gòn để tiếp tục chuyện học hành còn đang dang dở,Đồng trở thành lao động chính trong nhà.Hằng ngày,trời còn tờ mờ sáng,cậu đã cùng mẹ lấy bánh ra lò- những chiếc bánh nóng hổi mang bao mồ hôi và thấm đượm nỗi vất vả của mẹ.Đồng liền đem giao chúng cho khắp các con hẻm trước giờ đi học.

Thời gian ít ỏi còn lại,cậu bé thông  minh vượt khó ấy tìm cách sắp xếp thật hợp lí để vừa học vừa làm.Với Đồng,để dạt được kết quả cao trong hợp tập không chỉ nhờ thời gian mà còn nhờ vào sự chăm chỉ và phương pháp học tập hiệu quả,điều đó với người bình thường như chúng ta đã khó nhưng với những người vừa học vừa làm như cậu còn khó gấp vạn lần.Thật may mắn là Đồng đã sắp xếp được thời gian hợp lí nhờ vậy mà cậu đạt được danh hiệu học sinh suất xắc nhất lớp.Nguồn thu ít ỏi của gia đình chỉ dựa vào lò bánh mì của mẹ,vừa lo cho chị học Đại học lại phải lo cho bố chữa bệnh nên Đồng không dám mở lời xin mẹ học thêm bất kì một môn học nào.Riêng môn Toán,hiểu hoàn cảnh của cậu học trò nghèo mà vượt khó,ham học,thầy giáo đã giảm học phí cho Đồng trong lúc tham gia lớp ôn luyện để giúp cậu chuyên tâm hơn vào học hành.
Bất ngờ với thành tích 12 liền là học sinh giỏi,đạt loại giỏi kì thi tốt nghiệp,thủ khoa trường ĐH Khoa học tự nhiên,Đồng vinh dự là niềm tự hào của gia đình,họ hàng,thầy cô và bạn bè,của lớp chuyên Toán,Trường THPT Hùng Vương[TP Plây Ku,Gia Lai].Cho đến bây giờ,người con hiếu thảo ấy vẫn còn nhớ như in ngày biết tin đỗ đại học,trong người thao thức,bồn chồn không yên với cảm giác vừa mừng vừa lo:người mẹ ốm yếu của mình rồi sẽ phải thức sớm hơn,làm việc nhiêu hơn để lo cho hai chị em lên Sài Gòn;con bé Tư mới bé tí mới học lớp 9 liệu có phụ giúp gì được cho mẹ không?Hành trang cho ngày nhập học là số tiền mẹ dành dụm,chắt chiu,ăn tiêu tằn tiện,quà chúc mừng của bà con hàng xóm cùng ánh mắt kì vọng,mong chờ của người cha bị bệnh nặng.May mắn rằng có một cha xứ nhân hậu của xóm đạo đã hứa giúp Đồng tiền ăn học mỗi tháng “KHI NÀO THÀNH TÀI THÌ TRẢ LẠI” để cha giúp đỡ các bạn nhỏ bất hạnh chung hoàn cảnh của cậu.

Cho dù đi học ở Thành phố,có nhiều người giúp đỡ nhưng Đồng vẫn mong kiếm được chút kinh phí vừa gửi về đợ đần cho mẹ vừa đi học thêm.

Qua câu chuyện trên,Đồng đã cho nhiều trẻ em ở Việt Nam niềm tin và ý thức phấn đấu trong mọi hoàn cảnh.Chúng ta không chỉ phải học thật giỏi mà còn phải thành tài để đỡ đần,phụng dưỡng,đền đáp công ơn cha mẹ nuôi dưỡng,sinh thành.