Phải chăng"thầy cô giáo hạnh phúc sẽ thay đổi cả thế giới"?!.Có thể là như vậy đấy,khi mà nền giáo dục được truyền tải một cách dễ hiểu,dễ nắm bắt sẽ giúp cho những mầm non "đâm chồi",vươn ra thế giới bằng trí tuệ của bản thân.Tất cả những điều ấy phụ thuộc vào "người lái đò" -người thầy,người cô tận tụy cống hiến,truyền đạt những gì tinh túy nhất một cách cô đọng để truyền tải cho học sinh.Đôi khi hạnh phúc đơn giản lắm chẳng cần điều chi cầu kì,nhất là đối với nghề nhà giáo,hạnh phúc là khi học trò của mình được tuyên dương,được trao giải,có tiến bộ trong học tập,lễ phép,ngoan ngoãn,những điều tưởng chừng như nhỏ bé ấy nhưng lại là nguồn động lực vô cùng lớn đối với thầy cô. Một nền giáo dục có tiến bộ,có sự quan tâm,yêu thương thì sẽ mang lại một thế hệ tương lai đầy triển vọng, còn một nền giáo dục chỉ biết dựa vào thành tích,không dành nhiệu sự quan tâm,chia sẻ với "những đứa con" của mình thì thế hệ non trẻ sau này sẽ suy tàn. Khi thầy cô hạnh phúc thì những bài giảng đều trở nên dễ hiểu,học sinh sẽ muốn tìm tòi,học hỏi những điều mới lạ,từ đó mà phát triển theo hướng riêng.Nói thì dễ nhưng mấy ai biết rằng những giáo án án được soạn ra bằng tâm huyết,công sức của thầy cô bằng việc thức đêm,thức hôm để soạn ra một bài giảng dễ hiểu,dễ nhớ nhất rồi nói làm sao cho nhữngem học sinh chậm hơn dễ hiểu.Phải nói rằng nghề nhà giáo chính là một nghệ thuật-nghệ thuật của tâm hồn với những giá trị cao cả không thể đong đếm được.Phải đấy,phải,"thầy cô giáo hạnh phúc sẽ thay đổi thế giới",thế giới chính là thế hệ sau này,còn hạnh phúc chính là những thành quả mà thầy cô dùng cả công sức để đánh đổi,để "những đứa con thân yêu" của mình sau này được thành người,một con người mang lại điều tốt đẹp và sự phát triển của thế giới mai sau.