Sau khi đọc được tờ giấy trên em có ý nghĩ sau:
Người ta có câu :
Bảo la bóng nước biển đông Không bằng một nửa tấm lòng mẹ tôi
Khi còn nhỏ, mẹ chính là điểm tựa vững chắc giúp con tập đi, là tiếng cười vui mừng khi con bi bô học nói, là ánh mắt kỳ vọng thành công, là bờ vai đáng tin cậy khi còn gặp thất bại...Khi con trưởng thành, mẹ ngày càng già nua giống như sợi dây xanh mỏng manh đã bạc màu, là viết chân chim in hình năm tháng lưu luyến tiễn con đi xa, là cái ôm ấm áp đẻ đón cơm về nhà.
Tình yêu của mẹ như bầu trời rộng lớn, vĩ đại;như biển xanh mênh mông, sâu thẳm. Mây có lúc bay lúc dừng như bức chân lưu luyến của các con; Thủy triều lúc lên lúc xuống như sự chờ đợi không bao giờ thay đổi của mẹ. Con muốn nói bới mẹ rằng :
" Con yêu mẹ nhiều lắm. Mẹ là người nuôi nấng còn từ nhỏ đến lớn, mẹ không ngại khó khăn để bảo vệ cho em và con. Con sẽ không quên tấm lòng của mẹ với hai chị em con. Con yêu mẹ😍. Mẹ là bông hoa chiếc lá đẹp nhất của đời con 🌼💐🌸💮🌹🌺🌻🌷 🌱🌲🌳"
MÃI YÊU MẸ NHẤT MẸ ĐÃ KHÔNG CẢN KHÓ ĐỂ NUÔI 2 CHỊ EM CON THÀNH NGƯỜI CON CẢM ƠN MẸ NHIỀU LẮM.
Bình luận (0)