Ông cha thời xưa của chúng ta có một câu châm ngôn như sau'' bất cứ ai cũng có thể đem đến sự khác biệt cho cuộc sống của người khác biệt cho cuộc sống của người khác bằng cách mang lại sự quan tâm và tình yêu thương cho người khác''.Dù là những khoarh khắc vui hay buồn chúng ta cần những người bên cạnh mình chia sẻ,đồng hành với mình trong suốt chạng đường đời.Sự quan tâm sẻ chia với người khác đôi khi không nhất thiết nói bằng lời nói hay hành động của mình được,đôi khi chúng ta làm chỗ dựa tinh thần thật vững chắc để người bên cạnh có thể sống với cảm xúc của chính mình mà không ngần ngại gì.
Cậu bé trên đạt giải nhất là vì cậu bé biết quan tâm chia sẻ nỗi đau đớn của người khác.Người được chia sẻ không cần điều gì ngoài một chỗ dựa trước nỗi đau và sự mất mát của ông ấy,dù là ngồi vào lòng nhưng không nói gì với ông mà chỉ để ông khóc đó là một cách hiệu quả nhất để xoa dịu những nỗi đau đớn trong lòng ông.Đồng cảm là biết cảm thông và thấu hiểu những gì đang diễn ra của một người nào đó và cũng cảm thấy rung cảm trước nỗi buồng của họ.Để rồi,từ đó ta có thể xoa dịu làm vơi đi nỗi buồn trong lòng họ.Qua đó,ta thấy được tầm quan trọng và ý nghĩa khi chia sẻ và đồng cảm trong cuộc sống.Trong cuộc sống,bên cạnh vui vẻ,tích cực và hạnh phúc cũng không thể tránh khỏi sự mất mát và đau khổ trong cuộc sống.Dù cho cứng cỏi hay mạnh mẻ đến đâu thì cũng có lúc bản thân mỗi người cũng có lúc mềm yếu và một sự gục ngã.Khi ấy thứ họ cần là một người nào chia sẻ đồng cảm với họ.Họ là những con người biết quan tâm chia sẻ và đồng cảm với người khác và cũng là một sự cảm thông sâu sắc.Những người đến với chúng ta cần là những con người như đem tới ánh sáng,niềm niềm tin và hy vọng vào những điều tốt đẹp.Đó là"chăn ấm mùa đông" băng băng lên xuống đồi,đó là những con bò vàng đang đem thức ăn cứu trợ cho những người ngèo khó.Hay cũng chỉ đơn giản nhưng cái bắt tay nó nghĩ được bắt tay với những con người là một sự cao quý và hân hạnh đối diện trực tiếp với con người.Cuộc sống vẫn luôn cần có sự đồng cảm và chia sẻ như vậy.Biết quan tâm và chia sẻ là một hành động đáng được trân trọng. Nhưng chúng ta thể hiện sự quan tâm ấy thế nào mới là đúng?Nếu ta trao đi sự quan tâm không đúng cách thì không thể xoa diệu được nỗi đau đớn của người khác mà còn làm cho nó tệ hơn.Khi người nhận được sự chia sẻ và đồng cảm thì cần một cái ôm thật ám áp để an ủi,những cái vòng tay siết chặt vào nhưng là một sự giá trị về vật chất thì quan tâm ấy khong có tác dụng gì.Một vài nét thả tym,và một hai câu comment thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì cả mà càng làm người ta không thấy vui vẻ.Sự quan tâm và đồng cảm rất quan trọng với mọi thứ trên đời này nếu không có sự đồng cảm thì chúng ta rất nhạt nhẻo.Bên cạnh đó còn một số người người lạnh lùng không biết quan tâm tới những người khác.
Thấu hiểu và chia sẻ là một cách giúp người khác vơi đi sự buồn bã trong lòng họ.Mình có một câu nói muốn nói như sau
"sống là cho đau chỉ nhận riêng mình"
Mong các bạn ủng hộ bài của mình nhá!
Bình luận (0)