bài viết trên đã nói lên một sự thật tàn nhẫn trong cuộc sống của chúng ta. Nói về những người khuyết tật cố gắng để vươn lên như anh Nguyễn Ngọc ký bị tật tay chân từ lúc mới sinh ra nhưng anh không từ bỏ anh đã cố gắng vươn lên để trở thành một thầy giáo đáng kính. Hay những đứa trẻ nghèo không nơi nương tựa nhưng vẫn có một ước mơ là có thể đi học như bao đứa trẻ khác. Những người phụ nữ bị mọi người ghét bỏ, họ cho là những người phụ nữ ấy chẳng làm được gì thậm chí còn đánh đập hành hạ họ... Nhưng bây giờ những người phụ nữ ấy đang dần dần đoàn kết lại để dành lại sự tôn trọng, những điều xứng đáng thuộ về họ,... Hoặc anh hùng Nguyễ Ngọc Ký đã không ngại khó khăn, gian khổ đỡ bé gãi mới chỉ có 3 tuổi rơi từ tầng 12 chung cư xuống mặ đất. Qua đó em cần bồi dưỡng  thêm tâm hồn của mình, để có thể trở thành một con người có ích cho đất nước.