Thời gian trôi đi những năm tháng bên mẹ tôi càng phai nhoà . Thời gian trôi đi đã cướp đi sức khẻo của mẹ tôi , giờ đây những căn bệnh kì quái lại đày đoạ mẹ . Nghĩ mà tôi xót lắm , nhiều lúc muốn chính bản thân mình chịu đựng những căn bệnh đó . Cát bụi thời gian trôi đi , giờ đây mẹ đã già và tôi cũng đã trưởng thành . Tôi không còn quậy phá , rong chơi như trước và mẹ cũng không thể mãi chăm sóc tôi được . Mẹ thật sự rất quan trọng đối với tôi , tôi yêu mẹ nhiều lắm .
Những năm tháng ấu thơ , tôi còn rong chơi khắp nơi , hay bị mẹ la mắng và cũng hay trốn học . Sức khẻo tôi hồi nhỏ cũng không tốt như bao bạn bè khác , cũng vì thế mà lại hành mẹ tôi . Đến tận bây giờ tôi thấy bản thân mình thật ngốc và quá trẻ con . Nhờ có mẹ ngày đêm chăm sóc tôi mới trưởng thành và khôn lớn . Nhờ mẹ luôn dạy dỗ tôi mới trở thành một công dân tốt và đúng đắn . Nếu không có mẹ thì cũng không có tôi của ngày hôm nay , không có một tương lai tươi sáng .
Càng yêu thương mẹ , tôi càng xót thương cho mẹ bấy nhiêu . Mỗi lúc căn bệnh kì quái đó đày đoạ mẹ , tim tôi đau đớn vô cùng . Mỗi lúc mẹ cố nói một câu " Mẹ yêu con " tôi vừa vui vừa đau đớn khi thấy mẹ già và ốm yếu . Dù thời gian có trôi đi một cách nhanh chóng đi chăng nữa , tôi cũng sẽ luôm luôn bên cạnh mẹ , chăm sóc mẹ thật tốt để làm tròn chữ " hiếu" .
Bình luận (0)