Em đồng ý với quan điểm " Thầy cô giáo hạnh phúc sẽ thay đổi cả thế giới".
Điểm lại từng trang sách, ngắm nhìn những con chữ thay đổi theo năm tháng, bất chợt lúc này tôi mới nhận ra rằng bản thân mình đã trưởng thành, không còn là một cô nhóc chỉ biết nghịch ngợm viết chữ siêu vẹo cần thầy cô chằm chằm kế bên cầm tay nắn nót từng câu chữ. Thời gian trôi thật nhanh, mới chỉ mơ một giấc bất giác tỉnh dậy đã thấy mình lớn dần lên, từ từ rời xa những người thầy người cô cứ ngỡ rằng gắn bó cả đời nhưng hiện tại chỉ còn niềm vui trong ký ức. Dù đã xa rời sự bao bọc của cô giáo cũ đến với ngôi trường mới tôi và lũ bạn vẫn không hề thấy bỡ ngỡ hay lúng túng bởi thầy cô đã dạy cho chúng tôi những kỹ năng thích nghi và nguồn kiến thức thiết yếu làm nền tảng cho tương lai. Hiện tại chúng tôi vẫn tràn đầy tự tin trong con đường học tập vì thầy cô đang dạy lũ tôi lúc nào cũng nhiệt tình,luôn giải đáp những thắc mắc cho đến khi hiểu được và thực hành nhuần nhuyễn không còn vướng mắc làm tôi ngày càng hứng thú với việc học. Thật đúng với quan điểm cho rằng "Thầy cô giáo hạnh phúc sẽ thay đổi cả thế giới".
Thủ tướng Phạn Văn Đồng đã từng nói " Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý." Bởi đối tượng lao động của nghề giáo không ai khác là những mầm non tương lai của đất nước. Các em như những chú chim nhỏ mới tập bay cần phải có một người hướng dẫn đúng đắn trong quá trình tập luyện vì đôi lúc sơ sót một chút sẽ dẫn đến con đường sai trái. Cha mẹ ở nhà dạy con tập nói, tập đi thầy cô ở trường dạy con tập đọc tập viết dạy, bồi đắp tâm hồn uốn nắn nhân cách của mỗi em nhỏ. Vì sao lại nói " Thầy cô giáo hạnh phúc sẽ thay đổi cả thế giới"? Vì chỉ có những thầy cô đầy nhiệt huyết với nghề không ngừng đam mê không ngừng đổi mới sáng tạo mới nuôi dưỡng được những mần non cho chúng được trưởng thành theo phương hướng đúng đắn. Từng trang giáo án, từng lời nói câu chữ của thầy cô luôn là động lực là miếng đệm lót giúp con người vươn tới tương lai sáng lạn cống hiến cho xã hội. Họ là những người cha người mẹ thứ hai của chúng ta, những người cha mẹ ấy đã biết bao đêm ngày thức khuya soạn giáo án để mong mỏi chúng ta hiểu bài và hiểu được thế giới quan nhận thức thẩm mỹ của cuộc sống.
Vậy nên không thể phủ nhận được những người thầy người cô đóng vai trò rất quan trọng trong quá trình chúng ta lớn khôn từng ngày. Những bài giảng đầy kiến thức mới lạ,những câu văn hay lay động lòng người, những phép tính toán đầy ắp tư duy như dòng sữa mẹ đã nuôi dưỡng ta lớn lên từng ngày, từng tháng, từng năm bất giác một lần ngoảnh đầu lại phát hiện ra rằng thanh xuân chỉ như một khắc nở rộ của pháo hoa, trải qua bao sự dạy dỗ của thầy cô nhưng mấy ai nhớ hết được tên và công lao của từng người. Họ đưa chúng ta đến với bến bờ tri thức không mong đáp trả họ điều gì mà chỉ mong chúng ta sẽ trưởng thành học được đủ đầy kiến thức thiết yếu để cống hiến cho tổ quốc, để mỗi lần vô tình nghe được tin chúng ta thành công họ sẽ tự hào trong tim vì đã dạy dỗ được một người thành đạt lên người đến vậy. Bạn từng nghe đến câu chuyện" Người thầy và vị danh tướng"chứ? Vị danh tướng ấy mới năm nào vẫn là học trò của thầy nhưng khi lớn thành người có địa vị, anh ta vẫn không quên người thầy năm xưa đã dạy mình còn cưng hô rất tôn kính khi về thăm"Con- thầy". Một hành vi thái độ khiến chúng ta bất giác phải nhìn lại bản thân mình và học hỏi rất nhiều về cách làm người đấy.
"Muốn sang thì bắc cầu kiều/ Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy". Do ảnh hưởng từ dịch covid-19 mãi ở trong nhà mà rất lâu rồi tôi chưa gặp lại được cô giáo chủ nhiệm 3 năm cấp hai của tôi. Một người mẹ hiền dịu luôn hết lòng quan tâm đến những đứa con của mình luôn có mặt để cổ vũ các kỳ thi cử dù lớn hay nhỏ. Có thể nói gặp mặt cô còn nhiều hơn cả cha mẹ do những năm ôn thi nỗ lực vào cấp ba. Chính vì những kiến thức vững vàng cô dạy cho lũ chúng tôi nên năm đó thi vào cấp ba điểm văn của đứa nào cũng rất cao và đỗ được ngôi trường như ý nguyện chắp thêm đôi cánh cho ước mơ của từng người. Ai cũng có những kỉ niệm không chỉ riêng cô mà còn rất nhiều thầy cô khác tôi vẫn rất kính mến họ dù có dạy tôi hay không do được hưởng ứng lời dạy bảo của cha ông "Nhất tự vi sư bán tự vi sư". Vì những nỗ lực của thầy cô cho nghề giáo dục không thể không nói rằng thế giới sau này phát triển ra sao một phần dựa rất nhiều và sự bảo ban của cô thầy với mầm non của đất nước hiện tại.
Bên cạnh sự nỗ lực của những nhà giáo tâm huyết cũng có không ít kẻ dựa vào sự cao quý của nghề mà kiếm lợi cho bản thân. Những con người đó nên nhìn lại chính mình, nên nhìn lại những đứa con mà mình không chú tâm giáo dục chỉ chú tâm đến vật chất đã để lại những hậu quả tiềm ẩn cho tương lai của những đứa trẻ nói riêng cũng như đất nước sau này. Nền giáo dục sẽ dần bị suy thoái nếu có những "con sâu làm rầu nồi canh" chỉ biết tư lợi cho bản thân mà không nghĩ đến cuộc sống của người khác. Rồi sẽ có ngày những người đó phải nhận báo ứng.
Là một người học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, em sẽ cố gắng học giỏi để không phụ sự chỉ dạy của thầy cô. Em cũng xin chúc tất cả những người thầy,cô tâm huyết với nghề luôn luôn mạnh khỏe để tiếp đón đưa những chuyến đò cập bến thành công trong sự nghiệp trồng người.
Gấp lại cuốn sách cũ,vuốt ve từng trang giấy đã phai màu trong quá khứ, có một chút cảm xúc hồi tưởng nào đó cay cay khóe mắt tôi. " Thầy cô giáo sẽ thay đổi của thế giới" - một nghề cao quý như vậy nhưng hiện tại không còn nhiều người theo đổi vì sự bèo bọt bạc bẽo của lương thưởng không xứng với công sức tâm huyết họ bỏ ra cũng như rất nhiều người còn có cái nhìn phiếm diện về nghề này. Mong rằng trong tương lai những người thầy cô sẽ nhận được món quà tương xứng với thành quả mình bỏ ra cũng như có nhiều người đam mê với nghề. Hãy nhớ rằng chỉ có trải qua giáo dục bạn mới may mắn hơn người khác một bước tiến tiến tới cuộc sống tốt đẹp hơn.