"Có một nghề bụi phấn bám đầy tay

Người ta bảo đó là nghề cao quý nhất

Có một nghề không trồng hoa vào đất

Lại nở cho đời những đóa hoa thơm"

Và đó là nghề nhà giáo, một nghề cao quý lại thiêng liêng. Những người thầy , cô như những người lái đò chở học sinh vượt qua con sông chi thức để cập bến bờ tương lai. Nghề nhà giáo quả là một nhề khó khăn, vất vả, áp lực nhưng họ vẫn quyết tâm giảng dạy vì đối với các thầy cô học sinh như những đứa con thơ còn với học sinh thầy cô như những người cha , người mẹ. Quả không ngoa khi nói rằng" thầy cô giáo hạnh phúc thì cả thế giới sẽ thay đổi" nên em đồng tình vời ý kiến nêu trên. Đối với học sinh chúng em chỉ cần được nhìn thấy thầy cô cười đã làm chúng em thấy vui , khi thấy cô đuọc hạnh phúc chúng em cũng thấy hanh phúc. Mỗi khi cô vui bài giảng trở nên vui tươi , dễ hiểu. Còn khi cô  thầy buồn chúng em cũng buồn. Vậy nên, nhân ngày 20/11 năm nay , em xin gửi tặng những đóa hoa tươi màu đẹp nhất cùng những câu ca lời hát đến tất cả các thầy , các cô những người đang làm việc trong ngành giáo dục. Em xin kính chúc thầy cô luôn luôn mạnh khỏe vui tươi , sống hết mình và luôn giữ nụ cười trên môi để tiếp tục đưa những chuyến đò cập bến bờ tri thức. Em cũng xin hứa sẽ luôn chăm ngoan, cố gắng học tập thật tốt không để thày cô thất vọng. Sau cùng em muốn cảm ơn những người vĩ đại đã dìu dắt chúng em tới bến bờ tương lai.