Các ông các cụ và ngày nay vẫn được nói câu:thất bại là mẹ thành công.Có nghĩa là Trong cuộc sống  mỗi chúng ta chưa từng thất bại.Những thất bại dù nhỏ hay lớn cũng tác động đến người.Có những người đã không đứng lên sau khi bị vấp ngã.Còn thành công ít người có thể vững chắc đứng im ắn để đạt được thành công chứ không như thất bại chỉ bị ngã cũng bỏ cuộc không đứng dậy.Hãy nhớ câu tục ngữ thất bại là mẹ thành công nhé!

Và ai cũng phải có ít nhất 10 lần thất bại.Ai cũng phải ngã xuống đất.Nếu chúng ta bị ngã mà không đứng lên thì sẽ là thất bại.Và các bạn sẽ hiểu ở câu chuyện sau.

                                                                                  Thất bại là mẹ thành công

Có 1 bà cụ đang đi trên đường phố đó chính là bà Thùy.Bà Thùy năm nay 69 tuổi rồi.Bà hay đi dạo trên phố lắm!Bà có đức tính nhân từ và luôn giúp đỡ người gặp khó khăn mặc giù mình không quen biết gì về người ấy.

1 hôm có 2 cậu bé đang chạy trên phố 1 cậu bé đẩy cậu bé đằng trước làm cậu ngã văng lên gần chỗ bà Thùy,bà Thùy dật lẩy người lên xong rồi bình tĩnh nâng cậu bé nên cậu bé bị xước chân bà lấy cuộn băng băng cho cậu bé và ôn tồn nói:2 cháu dắt tay nhau lên đường phố chơi nhé,cẩn thận không ngã đau lắm!Bây giờ các cháu có muốn ăn kẹo không?

2 cậu bé có vẻ hối hận lắm!Các bạn nói:Cháu cảm ơn bà vì đã không trách mà còn nâng nên còn cho kẹo nữa bà thật là tốt bụng.

Bà Thùy nói:Ôi cái thân già này của bà thì lo được gì làm việc tốt thôi cháu ạ!

Thất bại là mẹ thành công các cháu hãy nhớ:Sau khi vấp ngã hãy tự đứng dậy nhé không cần như hôm nay bà nâng cháu lên.Nói xong bà Thùy đi dạo tiếp.2 cậu bé luôn nghe lời của bà sau khi vấp ngã phải tự đứng dậy không cần người lớn nâng lên nữa.

Câu chuyện nói:Hãy đứng dậy sau khi ngã nếu không bạn sẽ không bao giờ thành công mà chỉ thất bại mà thôi.

Các bạn cũng tham khảo thêm bài này nha:

                                                                                             Người bán khoai rán

Cô Trinh năm nay 35 tuổi.Trông cái tên hay và tuổi mới 35 nhưng không hiểu sao cuộc sống của cô lại không đủ đầy.Cô là người bán khoai rán,tuy nghề bán không được thuận lợi nhưng còn thừa củ nào cô cũng cho tôi cô còn dành dụm cho con cô ăn nữa.

Ôi bé Hằng con cô năm nay học lớp 1 trường tiểu học nguyễn trãi.Bé Hằng đi học được mấy ngày liền bị bạn bè xa lánh vì mùi hôi tanh bốc lên trên người em vì em chỉ có 2 bộ quần áo rách tả tơi,bạn bè cũng xa lánh em vì mẹ em bán khoai rán.Ôi chao thương bé Hằng quá con nhà người ta ít nhất phải 10 bộ quần áo mà em chỉ có 2 bộ,cha mẹ các bạn bè của Hằng đều làm công ty lớn tại thành phố hết,em ước ao mẹ Trinh của mình cũng mua cho mình quần áo và làm ở 1 công ty lớn tại thành phố em thèm thuồng e ngại nhưng không muốn nói với mẹ.

Khổ thân người mẹ 1 con quá!!Bé Hằng bị bạn bè xa lánh cô giáo Thanh Trang cũng coi thường con nhà nghèo lắm!Thân làm giáo viên trường tiểu học mà không coi trọng học sinh nghèo thật là?Mẹ bé Hằng cũng không còn đủ điều kiện cho em đi học lên đành cho em thui thủi ở nhà nấu cơm và nghỉ học,lúc rảnh rỗi ra đường nhặt trai túi ni nông rác rưởi mọi người vất ra lề đường hoặc ra đường.

Nhìn Cô Trinh bán hàng khoai mà thương sót cho thân cô khổ cô quá rồi!!!!!!!!!

Hôm đó tôi đang uống cà phê trời rét đậm rét hại.Tôi muốn về nhà quá nhưng mà trời đang mưa.Tiếng cô Trinh giao hàng vẫn ồn ả trong bầu trời mưa:

Ai mua khoai đi khoai nào khoai vừa lóng vừa dẻo vừa dai chuẩn loại ngon đê,ai mua khoai đê...

Tôi liền chạy lại bảo cô Trinh:Cô ơi ngồi ở kia chờ cháu lấy cốc cà phê mới cô 1 ly?Cô Trinh lắc đầu nói:Bé Hằng sợ sấm sét lỡ sấm nó kêu sợ con bé nó????????

Tôi nói:Cô lo xa quá con Hằng còn non còn dại biết gì mà cô phải lo.Nói xong tôi mạnh tay kéo cô làm cho xe khoai đổ ra lề đường ướt đẫm.Cô khóc lóc nói:Khổ cái thân tôi quá đã nghèo rồi còn cô trách móc tôi:đó cháu làm gì thì xe đổ rồi cô hu hu khóc.

Tôi bảo:cháu...cháu xin lỗi cô cô đạp xe về cháu bảo người ta dọn giúp 1 tay.

Mà sao cô lại đi bán khoai giữa trời rét và đang mưa thế này?

Nước mắt cô tràn kín mặt:Cô không đi bán khoai con Hằng lấy gì mà ăn nữa cô không còn dư củ khoai nào hôm qua nó đói tí thì chết.

Cô nói tiếp:con nhà người ta đã sống trên đời này rồi ai cũng phải bị ngã rơi vào tình huống khó lường.Nói xong cô vẫy tay chào tôi rồi thui thủi quay về.

tham khảo thêm

                                                                                                  Chị Ngân

Chị Ngân có đức tính nhân hậu và kiên nhẫn.Đã nói đến kiên nhẫn rồi là chị đã hứa việc gì thì khó cũng phải kiên nhẫn lấy bằng được cái mà mình đã hứa làm.Hôm nay là chủ nhật chị có hứa giúp cô Thanh trưởng tổ khu phố của em quét rác lúc gần tối.

Tối rồi trời mưa to quá dù sấm sét hay tia chớp gì chị Ngân cũng mặc áo mưa thật to và bên trong mặc quần áo thật ấm để ra mưa không bị ốm bị lạnh.

Tôi thấy vậy ra kéo tay chị bảo:chị Ngân ơi dại gì mà trời đang mưa to lỡ sấm sét nó đánh 1 cái có phải khổ cái thân chị không?Ra nhà em chơi em có cái này vui lắm đó chị sang đi.

Chị Ngân rút tay khỏi tay tôi ra và nói:Ôi trời chị không cần đâu đã hứa với cô Thanh trưởng khu phố rồi là phải làm bằng được,cô Thanh bảo mai phố chúng ta có khách đấy em phải ra đây phụ chị chứ sao em lười biếng thế chắc ở nhà không làm lên giờ lười biếng đúng không??

Rồi chị hỏi tôi:con người sinh ra để làm gì hả em?Tôi trả lời với sự quyết tâm trả thù chị Ngân:con người sinh ra để được sung sướng sa hoa ạ!!

Chị Ngân lắc đầu:em sai thật rồi con người sinh ra để làm lụng để sống trên kiếp trần đời không được lười biếng phải kiên nhẫn hãy nhớ nha em.