Chắc những người tham gia cuộc thi và nhiều người khác sẽ bất ngờ vì " Làm sao 1 cậu bé 4 tuổi chưa hiểu nhiều thứ lại có thể thắng cuộc thi và làm sao mà cậu có thể làm cho ông lão kia ngưng khóc khi mọi người đã an ủi ông nhiều nhưng lại không thể?'' Vấn đề nằm ở chỗ là sự thấu hiểu của họ. Họ không hiểu là '' Quan tâm phải đi cùng sự thấu hiểu" chỉ có cậu bé hiểu là '' Ông khóc là nói lên sự đau khổ ông không thể quên đi người vợ người, người đã đi cùng ông cho đến khi chút thở cuối đời''.

Ông đã ngưng khóc vì những nỗi đau của ông đã qua, ông thấy bây giờ người thấu hiểu ông nhất là cậu bé 4 tuổi kia.

Chắc ai nghĩ rằng trên đời chẳng bao giờ có phép màu gì cả chỉ có sự thật nhưng không đâu phép màu luôn qua chúc ta chỉ là ta không thấy. Cậu bé 4 tuổi kia đã có phép màu, phép màu là khiến ông lão ngưng khóc, nhưng cách để có phép màu như vậy thì ta phải có sự thấu hiểu. Quan tâm? Chưa đủ, phải hấu hiểu chứ không giống những người kia, chỉ biết an ủi ông mà không biết "  Sự quan tâm luôn không đủ ''

Em cũng mong ai cũng sẽ quan tâm, thấu hiểu mọi người lúc gặp khó khăn, đau buồn!

undefined

                                                                                                                                                 mình mong không ai copy bài mình

                                                                                                                                                                     Kanae

                                                                                                                                                              Kochou Kanae