Tôi cũng không biết nói gì nhiều, nhưng tôi sẽ nói hết những gì tôi nghĩ. Tôi đã từng nghĩ đến câu nói này rất nhiều những tôi chưa bao giờ suy nghĩ kĩ lưỡng từng cm đến vậy. Câu nói sẽ khiến những người học trung học cơ sở như tôi có thể là không quan tâm nhiều lắm, nhưng những gì tôi nghĩ đều là thứ tôi đã nghĩ cho câu nói. Câu nói đã ám chỉ cho tôi không nên bám bíu bố mẹ mãi nhữ thế này, nên tôi cố gắng bảo với bố mẹ rằng tôi có thể tự làm mọi thứ như là việc nhà chẳng hạn. Tôi có vẻ là một đứa trẻ đặc biệt, bố mẹ thấy tôi luôn muốn tự lập làm mọi thứ như thể tôi đã có một tâm hồn người lớn trong hình hài đứa trẻ con. Tuy biết là vậy nhưng bố mẹ vẫn đối xử tôi như 1 cậu bé. Điều đó làm tôi khó chịu. Tôi hiểu câu nói này hơn bao giờ hết, nó ám chỉ tôi rằng đừng nên cứ ăn xôi ở thì bố mẹ như vậy mà cố gắng học hành và tự lập để khi mình lớn mà báo hiếu cho sớm để sau này lo vợ, con. Sự thành công của bạn chỉ nằm trong tầm tay bạn, bạn không thể thành công nhờ vòng tay người khác. Bạn sẽ từng nghĩ bạn sẽ hưởng số tải khoản của bố mẹ bạn nhưng ngay bây giờ bạn hãy từ bỏ suy nghĩ đó mà nhìn lại bạn thân mình. Sau khi đọc câu nói này “Tương lai của bạn phụ thuộc vào nhiều thứ, nhưng chủ yếu vẫn phụ thuộc vào bạn ” (Frank Tyger) bạn sẽ hiểu. Đó là điều gì tôi nghĩ tôi nghĩ về câu nói này. Bạn nghĩ tôi bảo người lớn viết thay,copy hoặc giả vở nói cái này chỉ vì giải nhất hay nhì nhưng tôi ko cần và những sũy nghĩ là tôi chơi gian lận nhưng tôi chỉ có 1 câu trả lời là......không.
BẠN NGHĨ HẾT RỒI ! Chưa Đâu.
Nếu tôi nói thêm thì tôi sẽ nói rằng câu nói “Tương lai của bạn phụ thuộc vào nhiều thứ, nhưng chủ yếu vẫn phụ thuộc vào bạn ” của Frank Tyger cũng có ý nói với tôi rằng 1 con người thành công sẽ luôn đi lên từ hai bàn tay trắng. Người thành công không chú ý đến cái khái niệm thời gian gọi là tương lai ấy. Họ chỉ quan tâm thực tại và họ luôn luôn đúng. Họ quan tâm thực tại chưa hẳn là điều sai, chỉ có quá khứ mới thay đổi thục tại và chỉ có thực tại thay đổi tương lai. Họ quan tâm thực tại không hẳn là điêu sai gì đó. Tôi là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, tôi luôn hoàn thành mọi thứ một cách hoàn hảo và có thể thành công. Người thành công sẽ không sử dụng sử dụng người khác như 1 cái lò xo mà bay thẳng đến tít trời thành công mà họ sẽ tự mình dùng những " cục gạch mình tạo ra" để vươn đến thành công. Họ có thể là 1 người xuất thân từ khu ổ chuột và bố mẹ bỏ rơi, số phận định sẵn họ sẽ nghèo cả đời nhưng khát vọng thành công của họ đã bẻ cong cái định luật định mếnh ấy. Giống bác Hồ đáng kính, bác không chấp nhận cái định mệnh là dân ta sẽ phải chịu khổ nên bác đã vươn lên từ 1 gia đình nghèo với cái tên là Nguyễn Sinh Cung để trở thành vị lãnh tụ đáng kính như bây giờ. Trong kháng chiến, bác như 1 nhà tiên tri. Bác đã nói trước với nhân dân về máy bay B-52 và cách hạ nó trước khi bác mất, Bác hưởng thọ 79 tuổi.
Ngay bây giờ bạn hãy trách móc những người ngoài kia. Những người chỉ biết dựa dẫm vào người khác, người khác và người khác. Họ là những người không có ý chí vươn đến thành công mãnh liệt như người thành công.Bọn họ không có ước mơ, hi vọng hay một ý chí vươn đến thành công. Họ luôn thấy mình rảnh rỗi nhưng không biết rằng có nhiều người rất cần họ. Họ có thể học 1 số người như Billie Jean King: cô nàng bỏ qua mọi thứ để vươn đến quyền năng cây vợt, Jesse Kuhaulua: lão bự của thung lũng Hạnh Phúc,.v.v....Nếu họ làm vậy họ sẽ thành công.
Bây giờ, bạn hãy làm theo điều tôi nói và bạn sẽ thành công.
Bình luận (0)