Qua câu chuyện trên, ta có thể nhận thấy rằng tác giả cuẩ bài thơ đã tạo ra một cái kết bất ngờ bằng việc sử dụng nghệ thuật đảo ngược làm cho bài viết trở nên lôi cuốn, kịch tính. Lúc đầu em bé có hai quả táo, rồi mỗi bên em cắn một chút. Từ nụ cười vui vẻ, bà mẹ bắt đầu cười một cách gượng gạo vì nghĩ rằng con không muốn cho mình ăn và muốn giữ của riêng mình. Nhưng cuối cùng, chúng ta nhận ra rằng, cô gái nhỏ làm vậy chỉ để mẹ ăn quả ngon hơn, còn quả còn lại để mình ăn. Cách suy nghĩ dễ thương, tinh nghịch của trẻ con mà gây ra hiểu lầm không đáng có. Dẫu vậy, em nghĩ bà mẹ không mắng con ngay lúc đó là rất đúng. Phải chăng càng lớn, chúng ta lại càng có nhiều suy nghĩ và tiêu cực hơn? Câu chuyện trên theo em vừa đơn giản, xúc tích ngắn gọn nhưng khiến em suy ngẫm rât nhiều rằng trong cuộc sống, chúng ta nên yêu thương, sẻ chia cho nhau những lúc buồn vui như em bé trong câu chuyện trên, vậy là càng ngày xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn.