Đó là một tình yêu, một tình yêu giữa hai loài vật hoàn toàn khác biệt. Nhưng nó vẫn đep, vẫn ấm áp biết bao. Trước khi đọc câu truyện này, tôi đã từng nghĩ chỉ có con người mới biết yêu thương nhau, thế nhưng câu truyện đã mang tới cho tôi một cái nhìn hoàn toàn khác. Luis Sepulveda mang tới cho tôi một dấu ấn khó quên về tình cảm thiêng liêng, cao quý của thành phố cảng biển và lên án mạnh mẽ sự vô trách nhiệm, thiếu ý thức với thiên nhiên gây họa cho các loài động vật của con người. Con người chỉ quan tâm tới cái trước mắt mà phá hoại cái thứ cho họ sự sống đó là môi trường. “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” còn ca ngươi những phẩm chất cao đẹp là lòng yêu thương, biết giữ trọn lời hứa và có trách nhiệm, không những thế còn có cả sự đoàn kết một lòng dù khó khăn cũng cùng nhau vượt qua. Luis Sepulveda cũng vô cùng tài tình khi gửi gắm một bài học thâm thúy cho chúng ta. Đó là tình yêu thương, tới loài vật cũng biết yêu thương cảm thông với nhau, vậy tại sao con người không thể? Phải chăng con người đã quá nhẫn tâm, quá vô tình?