Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu. 

Từ xưa đến nay, người dân Việt Nam ta luôn sống với đạo lí lấy chữ Hiếu làm cốt. Cha mẹ là những người sinh thành, nuôi dưỡng giáo dục chúng ta nên việc hiếu nghĩa là việc chúng ta phải làm để báo đáp công ơn đó.Như cô bé trong câu chuyện,không có bố nhưng cô bé có được một tình yêu thương vô bờ bến từ người mẹ nên cô bé cảm thấy rất biết ơn mẹ của mình.Khi cô tới cầu xin sư trụ trì cho mình vào chùa để cầu phúc cho mẹ khỏi bệnh. Tấm lòng hiếu thảo của cô khi cầu xin vang lớn đến tận trời xanh. Trời nghe phải nhỏ lệ, đất nghe cũng phải cúi mình khi những lời van xin từ cô bé ấy vang đến tai.  Khi cha mẹ khỏe mạnh thì ngoan ngoãn vâng lời, khi già yếu, ốm đau thì hết lòng chăm sóc phụng dưỡng.Cũng như cô bé trên khi mẹ khỏe mạnh thì cô vâng lời ngoan ngoãn,khi mẹ đau yếu thì cô phụng dưỡng. Qua hành động này cho thấy cô bé là một người con có trách nhiệm, nghị lực và là một người con hiếu thảo. Hiểu đến đây, ta tự hỏi ta: Liệu mình có làm được như thế? Tất nhiên không phải ai cũng có thể làm  như cô bé,nhưng em tin rằng trên đời này còn rất nhiều người như thế nữa.

 

 

                                      ------>THE END

Tác giả:ITSUKA KOTORI

các bn thấy hay thì vote 5* cho mik nhé.bài viết hơi ngắn sr.