Người bố đã kể lại hai câu chuyện mà người bố đã nhớ tới bây giờ.
Câu chuyện đầu tiên mà bố đã kể cho người con là có một con bướm đẹp tuyệt bay lạc vào nhà.Bố đáng lẽ ra là sẽ mở của kính để chúng có thể bay đi nhưng bố lần này lại ko làm như vậy. Người bố đã loay hoay để bắt được nó, giữ chặt trong tay và lấy một hộp bia cũ nhét đầy lá cây và cỏ rồi nhốt con bướm vào trong đó. Kết quả là con bướm đã chết, người bố đã không giữ được con bướm ở bên mình.
Ý nghĩa của câu chuyện trên là người bố muốn giữ con bướm ở bên mình nhưng con bướm đã chết vì người bố đã nhốt nó vào. Động vật cần sự tự do và môi trường của nó. Cần ánh sáng và những thứ khác nữa. Nếu chỉ nhốt nó vào, nó chỉ dần dần cạn sức mà chết đi mà thôi.
Câu chuyện thứ hai người bố đã kể lại những ngày mà con tập đi xe đạp.Bố đã tháo hai cái bánh xe nhỏ ở xe đạp của con ra nhưng con lại nằng nặng muốn bố phải giữ tay lái và yên xe suốt chặng đường.Mỗi lần bố nói thả ra một lát là người con hét ầm lên vì sợ. Mỗi lần như thế người bố lại thấy ấm lòng vì biết con vẫn cần bố. Cần vòng tay ấp ủ,chở che của bố.
Vào mùa đông mưa rét,bố cất xe đi. Mùa xuân, bố lại lấy xe để cho con đi. Bố đẩy xe, "Thả ra bố ơi!",con reo lên , hơi loạng quạng một chút trước khi đi được.Con cười hớn hở,đạp xe tới gần đường trả nhựa.Trong khi bố đứng sững lại và nhìn theo con. Lúc ấy bố muốn chạy theo đuổi kịp con,giữ yên xe và tay lái để cảm thấy tóc con chạm vào má và hơi thở của con phả nhẹ lên mặt. Nhưng bố vẫn gọi theo con rằng hãy đạp mạnh lên, giữ chắc tay lái. Rồi vỗ tay khen con đạp xe rất tuyệt.
Bố sẽ không tìm cách giữ lại con bướm hồng, bố sẽ không giữ chặt con bên mình. Cho dù bố mong muốn biết bao rằng con sẽ mãi mãi là con bé loạng chọng trên cái xe đạp, má đỏ hồng và kêu lên: "Đừng thả ra bố ơi!". Nhưng rồi cũng có một ngày, bố phải thả tay con để con tự đạp xe một mình. Để cho con mãi là một cánh bướm hồng bay mãi trên bầu trời xanh thăm thẳm.
Ý nghĩa của câu chuyện này là dù cho lúc đầu con đạp xe vẫn còn sợ và cần bố nhưng rồi sẽ có một ngày phải để cho con tự đạp xe một mình. Để con mãi là một cánh bướm hồng bay mãi trên bầu trời xanh thăm thẳm.....
Hai câu chuyện trên cho ta thấy rằng rằng người bố sẽ không thể tìm cánh con bướm hồng ở bên mình nhưng bố sẽ không bao giờ giữ con lại để con mãi mãi là một cánh bướm hồng bay mãi trên bầu trời trong xanh.
.................................................................................Nhâm Thùy Dương......................................................................................
Bình luận (0)