không nên đổ thừa cho người khác dù chỉ là đồ vật mà mình là người gây ra đó là một phần khi cậu đã cố ý làm và mà cậu lại đổ thừa cho một cái bàn vô tội mà cậu đã trút giận lên nó và coi đó là sự đương nhiên nó đã làm cậu bé bị đau . Cậu đã cố ý va vào bàn rồi lại nằm xuống khóc ăn vạ để cho mọi người thấy cậu bé như một người bị hại và còn cái bàn thì là người hại cậu bé . May sao bố cậu đến đó bảo to là : Cái bàn đâu rồi , ai làm em đau vậy , có đau lắm không ? Rồi một lát sau , bố cậu lại hỏi và vuốt ve đầu cậu : Ai, ai đã làm đau bàn ? Rồi cậu đáp : Là con , con đã va vào cái bàn . Rồi bố cậu lại nói : Ồ, con là người va vào cái bạn , vậy sao con không xin lỗi cái bạn , con là người va vào nó cơ mà ! Cậu liền nói nhưng vói vẻ mặt ướt át : Mình xin lỗi cái bàn. Và kể từ đó cậu rút ra một bài học về việc cái bàn là mình tự làm mình tự chịu trách nghiệm.Cũng giống như Xukhôm linxki từng nói : " Con người sinh ra không phải để tan biến đi như mộ hạt cát vô danh. Chính vì vậy chúng ta luôn ý thức về lối sống có trách nghiệm. Vậy bây giờ trước tiên ta cần hiểu là gì? Và nó như làm sao và như thế nào ? Cũng giống như câu chuyện trên, mình tự làm , mình tự chịu. Cũng giống ta bây giờ ai đã làm sai mà không tự làm và tự chịu chưa ? Cũng có rất nhiều người như thế . Nên bây giờ ta cần phải biết là gì ? Đó là khi bạn làm va vào nó mà bạn đổ thừa là nó đụng mình thì như vậy là sai ! Có một lần , Khi còn nhỏ ,mẹ tôi đã kể rằng : Có một em bé va vào cí tủ , nằm nhõng nhẽo và trút giận lên nó và đồ thừa lên.Mẹ em đi qua thế là bảo em: Con là người va cái tủ đúng không ? Cậu bé nói ?: Vâng , khi đó con đã va vào cái tủ , rồi nó làm con đau đấy mẹ ạ ! Mẹ cậu mỉm cười , bảo cậu : Con là người va nó , nó đứng im mà . Con va vào nó , thì chả khác nào con tự mình va vào nó! Con mau xin lỗi cái tủ đi. Cậu liền bật dậy , nói ; Mình xin lỗi cậu. Thế là từ đó ,cậu va vào đâu chỉ đứng bật dậy và đi luôn ,không trút giận ,không nhõng nhéo nữa . Vì cậu đã hiểu rằng : Mình tự làm , mình tự chịu .
.
Bình luận (0)