Ngày xưa,có một người luôn vì nhân dân,các chiến sĩ,binh sĩ,liệt sĩ mà cố gắng bảo vệ bình yên cho đất nước này.Em muốn kể người ấy chính là Bác Hồ Vĩ Đại.

Bác tên thật là Hồ Chí Minh.Bác Hồ có ria mép màu trắng như những ngôi sao trên bầu trời.Vì mỗi khi em nằm mơ,em thấy những ngôi sao nối nhau hình lá cờ tổ quốc Việt Nam.Gương mặt của Bác thì đẹp,tượng trưng cho những điều mới,bình yên trong cuộc sống.Bác có đôi mắt long lanh như những viên kim cương lấp lánh dưới ánh mặt trời của Bác.Đôi môi của Bác hồng hào như những bông hoa hồng nhạt.Mỗi khi Bác cười,lộ ra một hàm răng trắng tinh,đẹp đẽ.Dáng Bác cao,làn da ngâm ngâm nhưng đối với em Bác là một thiên thần che chở cho chúng em và đất nước.Trong những trận chiến tranh,các chiến sĩ và Bác giành thắng lợi trước kẻ địch.Cũng còn rất nhiều cuộc chiến tranh nhưng Bác vẫn luôn bình tĩnh và chăm lo cho các chiến sĩ từng li từng tí.Cứ buổi tối là Bác không ngủ vì chăm lo cho các chiến sĩ,liệt sĩ.Bác nhẹ nhàng đắp chăn cho những chú bộ đội,xong thì Bác vẫn cứ ngồi suy nghĩ cho cuộc chiến ngày mai.Những cuộc chiến tranh,Bác đều hi sinh để bảo vệ tổ quốc Việt Nam.Bác được phong hiệu làm Chủ Tịch Đảng Lao Động Việt Nam.Bác là một người được yêu quý và trân trọng trong mắt của chúng em và tổ quốc.Đồng thời,Bác cũng là một nhà văn,nhà báo và nhà thơ với nhiều tác phẩm viết bằng chữ tiếng Việt,tiếng Pháp và tiếng Hán nữa.Có những đất nước khác cũng tôn sùng Bác Hồ của chúng em.Và mỗi ngày trường em đều đầy đủ mang khăn quàng đỏ đến trường.Khăn quàng đỏ tượng trưng cho đất nước thân yêu Việt Nam cũng nói về Bác Hồ.

Đất nước Việt Nam như chúng em sẽ luôn thề rằng luôn bảo vệ tổ quốc Việt Nam,đền đáp công ơn cho Bác Hồ.Em hứa sẽ luôn học giỏi sau này bảo vệ tổ quốc thân yêu."BÁC HỒ MUÔN NĂM"