Cuộc sống là một bức tranh đa sắc mà mỗi một người là một cá thể riêng biệt, không ai giống ai. Tạo hoá ban cho chúng ta mỗi một gam màu khác nhau không phải để ta tách biệt mà phải biết đan cài vào nhau. Có như vậy, bức tranh mới thật sự sống động, vẫn có những u ám nhưng vẫn tràn đầy sức sống vì chúng ta đã “kết dính” ta với xã hội bằng loại keo thần kỳ mang tên tình thương. Tình yêu thương có thể làm xoa dịu những nỗi đau mất mát, có thể trở thành động lực thúc đẩy chúng ta đi tới, là liều thuốc hồi sinh với những tâm hồn đang khô héo. Nhờ thương nhau, người mẹ sẵn sàng hi sinh tính mạng để cứu sống con của mình.
Bình luận (0)