Thầy cô của tôi
Chúng ta luôn biết thầy cô là những người giáo dục bằng tình thương yêu , bằng trách nghiệm cao cả , bằng những kiến thức sâu rộng và bằng chính tấm lòng của mình để đào tạo được một thế hệ trẻ cho tương lai . Thầy cô đã luôn truyền cho tôi niềm tin và nghị lực, cho tôi có thêm sức mạnh , niềm tin để chạm vào những ước mơ và biến chúng thành hiện thực . Thầy cô luôn tận tụy , dồn hết mọi công sức của mình vào bài giảng để chúng tôi có thể hiểu bài và ăn sâu vào trí óc- tất cả đều trở thành một món ăn bổ dưỡng nhất , đi nuôi tâm hồn chúng tôi . Và có một điều đáng trở ngại là thời đại tiện nghi , công nghệ cao , vật chất lên ngôi đã làm cho con người sống vội đi , đã có nhiều lựa chọn nhất thời kéo ta vào những mối hiểm nguy. Do đó mà học sinh thời nay dễ bị tổn thương bởi những vô hình , thực chất là hữu hình . Vì thế , đã làm khó những người làm nghề giáo , thầy cô sẽ là người phải nhìn thấu được tâm hồn chúng , phải có những cách răn đe một cách phù hợp giúp chúng có thể hiểu được bản chất vấn đề để quay lại một cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác."
Thầy cô chính là những chiếc cầu giúp cho chúng tôi được tiếp xúc với bao điều hay,lẽ phải . Bao thú vị và với bao thế hệ đi trước . Hơn thế , thầy cô cũng chính là những người kĩ sư tâm hồn luôn tạo ra những tiếng cười để xoa dịu đi những mệt mỏi , khó khăn trong quá trình học tập của chúng tôi . Thật hạnh phúc thay cho những bậc phụ huynh có con ngoan , học giỏi , biết nghe lời thầy cô,ông bà và cha mẹ ; và cũng khó nhọc sao cho những người làm cha làm mẹ khi có những đứa con hư đốn koong nghe lời . Vậy có một điều chắc chắn rằng , những người thường ngày phải tiếp xúc trực tiếp với những đứa con đó chính là những người làm nghề giáo . Từ xa xưa các cụ ta đã có câu
Qua sông thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy
Bánh xe thời gian vẫn lặng lẽ quay , chúng tôi dần trưởng thành qua những bài học đắt giá làm người . Giờ đây khi tình hình dịch bệnh phức tạp khiến cho chúng ta phải nghỉ học , không được đến lớp chơi đùa cùng bạn bè, không được gặp những người thầy cô thân yêu của chúng ta - nhiều khi tôi cứ tưởng rằng từng ngày trôi qua để được đi học trở lại dường như là vô tận . Tôi nhớ lắm tà áo dài thiết tha của cô , dáng đi nghiêm trang của thầy ; nhớ lắm mùi của bảng phấn , mùi của lớp học thân yêu . Nhớ lắm những bài học vô giá , những tri thức khoa học mà mấy năm nay tôi học thuộc lòng .......
" Dẫu đếm hết sao trời đêm nay Hằng năm ,cứ đến ngày 20/11, toàn thể học sinh trên đất nước Việt Nam lại nhiệt liệt chào mừng Ngày Nhà Giáo Việt Nam . Những nỗi vất vả , khó nhọc trong nghề giáo giờ đây đã được lũ học trò của mình đền đáp bằng những bó hoa tươi nhất , đẹp nhất ; những lời chúc vô cùng ý nghĩa mang lòng biết ơn sâu sắc . Khi đó ta cảm thấy được trên khuôn mặt của các thầy cô ánh lên những tia hạnh phúc , những nụ cười thật rạng rỡ , thật ấm áp . Đúng vậy , " Người " hạnh phúc , hạnh phúc không phải vì được đền đáp mà hạnh phúc vì được gặp lại những người học trò mà "Người " đã coi như những đứa con ruột thịt thân yêu , đã coi như một nửa cuộc đời của mình ... Nhưng đó cũng chỉ là những quá khứ đẹp mà ai cũng luôn khắc ghi trong tâm trí ; thật đáng buồn khi chúng ta chỉ còn đếm từng ngày để chờ đợi đến thời khắc vui mừng đó để gửi tặng đến các thầy cô của mình - những người đã luôn tận tụy , không quản mệt nhọc để truyền tải kiến thức cho bao thế hệ học sinh những lời chúc tốt đẹp và ấm áp tình thầy trò trong hoàn cảnh xã hội phải sống chung với dịch bệnh Covid . Mặc dù, hoàn cảnh không cho phép chúng ta được đến trường nhưng em vẫn muốn gửi đến tất cả các thầy cô lời tri ân sâu sắc nhất , chúc các thầy cô mạnh khỏe , công tác tốt để luôn vững tay đò chèo lái cho các thế hệ tương lai sau này ...
Bình luận (0)