Người Bà Yêu Dấu
Bà chính là người đã sinh ra người mẹ yêu dấu của em. Là người đã che chở, yêu thương mẹ em. Nuôi nấng mẹ em lớn khôn, bà đã cho mẹ một cuộc sống ấm no và yên bình. Không những vậy, bà còn phải cho mẹ em đi học. Tuy rất nghèo nhưng bà vẫn cố gắng đóng tiền học cho mẹ em. Nhiều khi, bà và mẹ chỉ được ăn khoai lang thay cơm vì dư có ít đồng. Em thấy rất thương bà của em, nhiều khi em rất muốn khóc nhưng không hiểu tại sao lại không khóc được. Nhưng bây giờ chuyện đó đã trôi qua rồi, mẹ em đã tìm được một công việc kha khá nên không sợ cái cảnh nghèo đói như hồi xưa nữa. Vào chủ nhật, ba mẹ em thường cho em đến nhà bà chơi. Bà em vừa mua một chú cún nhỏ rất dễ thương, em đặt tên cho nó là Mun vì da của nó có màu trắng và đen. Đặc biệt nó rất thông minh.Thấy người lạ là nó cứ sủa ầm ĩ lên làm náo loạn cả ngôi nhà. Buổi trưa, bà thường quạt và ru em ngủ. Ôi! Giọng hát của bà thật ngọt ngào làm cho em chìm vào giấc ngủ rất nhanh. Buổi chiều, khi em thức dậy đã thấy nhiều người nông dân đi làm ngoài đồng, em vội vã chạy ra. Cảnh buổi chiều ở quê thật yên bình, vì vậy em dắt Mun đi ra ngoài đồng thư giãn. Em và Mun cùng nhau đi dạo trên bãi cỏ. Sau một hồi, thấy mặt trời dần dần lặn. Đàn trâu cùng các bác nông dân cũng ra về. Những cánh diều cũng dần dần biến mất. Trời cứ tối lại, em cùng Mun quay về nhà. Đó chính là kỉ niệm tốt đẹp nhất mà em luôn luôn nhớ mãi trong tâm trí của em. Giờ đây, dịch bệnh đang càng tăng nên em không về thăm bà của em được, em buồn lắm!!! Em mong hết dịch để được về thăm bà của em. Lúc đó, em sẽ mua cho bà nhiều bộ đồ quần áo đẹp và dành nhiều thời gian hơn với bà. Bà là người anh hùng vĩ đại nhất!!! Con yêu bà nhiều lắm.
Bình luận (0)