1 : Món quà ý nghĩa 

2 : Bài làm

Trong trái tim của mỗi con người luôn ấp ủ một tình cảm ấm nóng mang tên " Tình yêu " , càng lớn tình yêu này lại càng phát triển mạnh mẽ hơn nhưng không hẳn ở bất cứ ai , trong cơ thể cũng mang trong mình một tình yêu đủ lớn  khi từ nhỏ ta không nhận được tình cảm đó từ gia đình ,như sổ tay Giáo dục Nhật Bản cho rằng : Tình yêu nếu không được dạy trong gia đình thì việc học nó ở bên ngoài là một điều rát khó khăn

Vậy tình yêu là gì ? Có rất nhiều giả thuyết từng định nghĩa về tình yêu , một thứ tình cảm đơn giản nhưng đem cho ta nhiều những suy nghĩ khác nhau của từng đối tượng . Có người thì nói yêu là thứ tình cảm đơn thuần , sự rung động , giữa hai con người với nhau . Nhưng cũng có người nói rằng yêu là quan tâm là chăm sóc , là sự bảo vệ tốt nhất mà ta có thể làm được chỉ để người ta yêu được hạnh phúc . Cũng bởi vậy ta chẳng biết chính xác tình yêu thực sự là gì nhưng ta biết Yêu là cho đi , là tha thứ . Sổ tay giáo dục Nhật Bản từng nói về nguồn gốc của tình yêu đến từ chính tổ ấm nhỏ bé mà ta ra đời , khi đó ta được dạy cho mọi thứ trên đời và đó là : Tình yêu " . Nhưng nếu tình yêu không đến từ gia đình , nó đến từ xã hội khi ta trưởng thành kia thì sao?. Những đứa trẻ từ nhỏ nếu sống trong một gia đình có đầy đủ tình yêu thương thì lớn lên , chúng luôn đem tình yêu ấy để mọi người thấy rằng chính bản thân họ đang đượ trao sự ấm áp của tình người , hành động của những đứa trẻ luôn khiến ta cảm thấy vui vẻ , ghen tị với sự ngây thơ rạng rỡ trên nụ cười hạnh phúc ấy . Nhưng nếu đứa trẻ sống trong một gia đình không có sự quan tâm của cha mẹ hay nói cách khác những người cha mẹ của những đứa bé đó lại đặt nặng sự nghiệp hay cũng do chính hoàn cảnh khắc nghiệt của cơm áo gạo tiền khiến những đứa trẻ bị bỏ rơi trong chính căn nhà của mình . Chúng lớn lên với sự cô độc , ích kỉ bởi chính chúng phải trải qua những chuyện như vậy , khiến người ta cảm thấy vừa thương vừa bực với đứa trẻ không có tình yêu thương này . Sổ tay Nhật Bản nói đúng ta không thể học tình yêu bằng  những con người xa lạ , và điều đó nếu có thì thực sự rất khó khăn. Trong cuộc sống nhộn nhịp chen chúc , như vô tình chúng ta lướt qua nhau mà quên mất ta từng rất yêu nhau , từng rất thân thiết và nếu những người xa lạ đâu chắc họ có thể trao tình yêu đấy đến cho ta . Nhưng thật ra là có , tôi từng chưa tin rằng tình yêu của người lạ là thứ xa xỉ nhất mà tôi từng thấy cho đến khi sự dịu dàng của người lạ đỡ tôi dậy khi tôi vô tình ngã ở bến xe , rơi đồ đạc và trượt tay chảy máu , một bác bảo vệ đã nhặt đồ giúp và hỏi han . Lúc đó tôi thật sự như bật khóc , khóc không phải vì đau cũng chẳng vì xấu hổ mà bởi , cũng quá lâu rồi , tôi chưa nhận được sự giúp đỡ , sự dịu dàng đến từ những người thân yêu trong gia đình của mình và những người thân mà tôi từng quen . Nhưng bây giờ là sự ân cần của một người lạ còn chưa từng gặp tôi. Tôi rối rít cảm ơn rồi lên xe buýt với một ngày hạnh phúc nhất thế gian . Bạn thấy đó không phải tình yêu bị mất đi nó bị biến chất theo suy nghĩ tiêu cực của mỗi chúng ta , hãy sống một cuộc đời thật nhiều tình yêu cho đi và rồi ta sẽ nhận lại. Không phải ta cho họ tình yêu và họ bắt buộc phải trả ơn ta vì thượng đế sẽ mang một người khác đến cho bạn một tình yêu hạnh phúc hơn

Hãy luôn suy nghĩ tích cực đem tình yêu của một nhân sinh chỉ sống được một đời người đến mọi người , để ta biết rằng đời này ta đã làm gì có ích , và ta cũng chẳng tiếc nuối điều gì !