"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ                                                                                        Gian khổ cuộc đời không nặng gánh bằng cha"

Đó là câu đối đã được treo trong nhà tôi từ nhiều năm nay, tuy nó đã cũ, nhưng những dòng chữ in trên đấy em không bao giờ quên được, mỗi khi nghĩ về cha mẹ của tôi. Lúc còn nhỏ chúng ta ở thành thị chắc ai cũng nghĩ cha mẹ mình rất sướng vì có nhiều tiền và tiền thì có thể mua được tất cả và hồi đó tôi cũng thế, cũng cứ một suy nghĩ như vậy và rồi khi lớn lên tôi mới có một cách nghĩ khác về nó. 

Khi còn bé tôi chắc hẳn ai cũng rất thích đồ chơi. Bạn trai thì thích robot, bạn gái thì thích búp bê và tôi hồi bé cũng vậy tôi cũng thích đồ chơi. Hồi đó cha mẹ tôi lâu lâu mới đi siêu thị nên mỗi lần vào đó tôi đều rất thích bởi vì ở đó có rất nhiều đồ chơi và khi vào siêu thị thì tôi lại đòi cha mẹ mua đồ chơi và thế là cha tôi dành phải mua cho tôi lúc đó tôi nhớ là có cái xe tăng giá 500.000 nghìn đồng và tôi đã đòi mua nó và tuy rất đắt nhưng cha mẹ tôi vì thương tôi nên cũng mua cho tôi. Đó là khi nhỏ cha mẹ ta thương ta như thế, thế thì lớn họ sẽ thương ta như thế nào? Có nhiều bạn sẽ bảo là cha mẹ tao hay mắng tao lắm, và khi đó tôi chắc rằng các bạn sẽ rất tức cha mẹ mình khi mắng mình, nhưng có ai biết ẩn sâu trong lời mắng đó là tình yêu của cha mẹ dành cho con cái, chỉ vì muốn tốt cho mình nên mới la và dạy bảo những gì mình sai và những việc làm không đúng của mình chỉ để mình sau này nên người và không hư hỏng. Cha mẹ là những người luôn tốt với con cái cho dù là những đứa con hư như thế nào thì họ cũng không vứt bỏ đứa con đó và còn luôn dạy bảo cho mình và làm cho chúng ta thay đổi cái suy nghĩ xấu. Những người làm cha, làm mẹ rất cực khổ vì họ phải nuôi chúng ta, dạy chúng ta và lo tiền cho chúng ta đi học. Thế mới thấy cho dù có ai tốt với bạn đi nữa có cho bạn tiền đi nữa thì cũng không bằng những người đã đẻ ra ta và nuôi ta khôn lớn tới ngày hôm nay. Thế lại có một số người lại không biết yêu thương cha mẹ mình, chỉ biết hưởng thụ không quan tâm tới cha mẹ nghĩ gì, mặc dù mình đã lớn và hiểu biết mà vẫn đua đòi không yêu thương những người đã nuôi mình khi con bé để cho mình có thành công như ngày hôm nay.

 

Tôi hi vọng sau khi đọc bài này thì các bạn ai còn mẹ, còn cha nếu các bạn đã đi làm xa thì về thăm cha mẹ mình vì chỉ cần bạn trở về thì họ cũng mừng rồi, ai còn cha còn mẹ thì hãy biết yêu thương họ đừng vì tham vọng mà lãng quên người luôn yêu thương người luôn chăm sóc cho mình và nếu còn cha mẹ hãy luôn yêu thương và chăm sóc đến phút cuối đời của họ mặc dù không thể trả được hết công ơn họ nuôi nấng mình nhưng cũng có thể cho cha mẹ vui lòng, có câu nói " mẹ già như chuối chín cây" vì thế họ còn ngày nào thì yêu thương họ ngày ấy chứ đừng để cơn gió lay chuối rụng mới biết quý trọng thì đã quá muộn rồi đó là lòng hiếu của chúng ta, cũng giống như cô bé trong chuyện.