Võ Thị Sáu,sinh ra và lớn lên ở miền Đất Đỏ của miền đất Bà Rịa.Chị được sinh ra năm 1933,vào thời chiến tranh ác liệt nhất.Chị vô cùng thông minh,mưu trí và có một tinh thần yêu nước oanh liệt.Chị tham gia cách mạng năm 15 tuổi,ở đây chị được giao nhiệm vụ phục kích và ném mìn phá huỷ doanh trại của giặc.Trong buổi mít tinh trong này Quốc Khánh,chị đã đánh mìn nhằm vào thực dân Pháp để phá huỷ kế hoạch của chúng.Một lần,khi được giao nhiệm vụ tiêu diệt quân giặc,chị đã bị quân giặc bắt giữ.Chúng tra tấn chị,đánh đập chị không sót một thủ đoạn để chị khai ra mọi đồng đội của chị.Cho dù bị đánh đập ra sao chị vẫn không hé răng nửa lời.Chúng đành phải đày chị ra Côn Đảo,nơi giam giữ những tù nhân yêu nước khác.Thấy mọi người đào huyệt cho mình chị lớn tiếng hỏi:
-Huyệt của tôi?
Một tên giặc muốn làm lễ rửa tội cho chị nhưng chị ngắt lời:
-Tôi không có tội.Yêu nước không phải là tội.
Rồi chị đưa bông hoa chị cài trên đầu cho những người tù và nói:
-Hôm nay các anh đào hố nhỏ nhưng ngày mai các anh sẽ phải đào cái hố to đấy.
Chị bị đưa lên nơi bắn trong lời ca vang dội một ngày mai chiến thắng của chị,sau lời hát chị còn hô to:''Hồ Chí Minh muôn năm".Ngay lúc đó chị đã bị bắn khi chị tròn 19 tuổi.Không lâu sau,nước Việt chiến thắng quân Pháp và chị Sáu được bầu làm Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân.
Chị Sáu là tấm gương sáng để cho chúng em noi theo.
Bình luận (0)